Trang chủ / Văn học / Truyện ngắn / Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ
Tải sách Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ ebook PDF/PRC/EPUB/MOBi miễn phí

Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ

Mẹo tìm Google:sachmoi.net + tên đầu sách

Trong kho tàng văn học Việt Nam hiện đại, Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ là một trong những tác phẩm nổi bật và sâu lắng nhất của Nguyễn Nhật Ánh, nhà văn nổi tiếng với những trang viết đầy chất thơ về tuổi học trò, tuổi mới lớn và những năm tháng ngây dại. Xuất bản lần đầu năm 2008, cuốn sách nhanh chóng trở thành hiện tượng, không chỉ bởi lối viết nhẹ nhàng, gần gũi mà còn vì nó chạm đến vùng ký ức mà ai cũng từng đi qua nhưng đôi khi lại quên mất: tuổi thơ.

Câu chuyện xoay quanh nhân vật chính là cu Mùi, một cậu bé lên tám, cùng ba người bạn thân thiết là Tí sún, Hải cò và con gái Tủn. Bốn đứa trẻ sống trong một thế giới nhỏ bé nhưng đầy sắc màu của sự tưởng tượng, ngây thơ và nổi loạn dễ thương. Chúng không chỉ chơi trò ú tim, câu cá, trốn học mà còn suy nghĩ về người lớn bằng những lập luận ngây ngô nhưng đôi khi… thâm sâu bất ngờ. Những trò nghịch dại ấy tưởng chừng chỉ là chuyện trẻ con, nhưng lại mở ra một thế giới nội tâm sâu sắc mà người lớn đôi khi quên mất hoặc không còn đủ tinh tế để nhận ra.

Lối kể chuyện trong sách là sự đan xen giữa “hiện tại” và “quá khứ”, khi cu Mùi – nay đã là một người đàn ông trưởng thành – nhìn lại những năm tháng tuổi thơ của mình bằng giọng kể vừa hài hước, vừa da diết. Nguyễn Nhật Ánh đã mượn lời trẻ con để phản chiếu đời sống người lớn, và ngược lại, mượn đôi mắt của người trưởng thành để trân trọng hơn những điều bé nhỏ từng bị bỏ qua.

Điểm mạnh lớn nhất của cuốn sách chính là lối văn giản dị, hóm hỉnh nhưng đầy triết lý. Những câu văn của Nguyễn Nhật Ánh không màu mè, không cầu kỳ nhưng giàu hình ảnh và cảm xúc. Ông không chỉ viết cho thiếu nhi, mà viết cho cả những người lớn từng là thiếu nhi – những người đang tất bật với cuộc sống hiện tại nhưng vẫn luôn mong một lần được trở về với bầu trời cũ, con đường cũ và những người bạn cũ năm nào.

Tựa đề “Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ” không phải là lời nói đùa, mà là một ước mong nghiêm túc, đầy chân thành. Bởi càng lớn, người ta càng nhận ra tuổi thơ là thứ không thể mua lại được – chỉ có thể nhớ, tiếc nuối và thỉnh thoảng, mỉm cười khi vô tình bắt gặp đâu đó một mùi hương, một trò chơi, một ánh nắng từng quen.

Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ là một cuốn sách không chỉ để đọc, mà để sống lại. Đọc để nhớ về mình của ngày xưa, để thấy tim nhẹ lại giữa những bộn bề hôm nay. Đây là một tấm vé không có thời hạn, dành cho tất cả những ai từng là trẻ con, và vẫn còn giữ trong lòng một chút dịu dàng của tuổi thơ.