Tôi Là Người Máy: I’Robot của Isaac Asimov là một trong những tập truyện ngắn khoa học viễn tưởng nổi tiếng nhất thế kỷ 20, đồng thời cũng là tác phẩm đặt nền móng cho những cuộc thảo luận triết học và đạo đức về trí tuệ nhân tạo sau này. Với cách viết giản dị, cuốn hút nhưng đầy tính khoa học, Asimov đã đưa người đọc vào thế giới nơi robot không chỉ là công cụ, mà còn là nhân vật trung tâm trong mối quan hệ phức tạp giữa con người và công nghệ.
Điểm đặc biệt của Tôi Là Người Máy là sự ra đời của “Ba định luật robot học” – bộ nguyên tắc tưởng tượng nhưng lại có ảnh hưởng sâu rộng đến cả khoa học lẫn văn hóa đại chúng. Ba định luật này đặt ra giới hạn và trách nhiệm cho robot, vừa để bảo vệ con người, vừa để tạo nên những tình huống nghịch lý đầy kịch tính trong các câu chuyện. Chính nhờ đó, Asimov đã biến robot thành biểu tượng văn học độc đáo, không còn là những cỗ máy khô khan mà trở thành những nhân vật biết suy nghĩ, đấu tranh và thậm chí “có lương tri”.
Trong tập truyện, các câu chuyện ngắn nối tiếp nhau khắc họa sự phát triển của robot qua nhiều thế hệ, từ những mẫu máy đơn giản chỉ biết tuân lệnh cho đến những thực thể có khả năng tư duy độc lập. Qua mỗi câu chuyện, độc giả không chỉ chứng kiến sự tiến bộ của công nghệ, mà còn suy ngẫm về bản chất của trí tuệ, tự do ý chí và trách nhiệm đạo đức. Nhiều tình huống buộc người đọc phải đặt câu hỏi: nếu robot biết suy nghĩ và đưa ra quyết định, liệu chúng có còn là công cụ, hay đã trở thành một dạng “con người mới”?
Isaac Asimov cũng khéo léo đưa yếu tố nhân văn vào tác phẩm. Ông không miêu tả robot như mối đe dọa, mà coi chúng như tấm gương phản chiếu xã hội loài người. Thông qua các mâu thuẫn, ông phơi bày sự ích kỷ, tham vọng và cả nỗi sợ hãi của con người trước sự thay đổi. Điều này khiến Tôi Là Người Máy không chỉ là một cuốn sách giải trí, mà còn là một tiểu luận triết học ngầm về mối quan hệ giữa con người và công nghệ.
Một điểm đáng chú ý là giọng văn của Asimov luôn chặt chẽ, dễ hiểu và logic, khiến các ý tưởng khoa học phức tạp trở nên gần gũi. Ông kết hợp giữa tri thức vật lý, công nghệ với trí tưởng tượng phong phú, nhờ vậy mà tác phẩm vừa hấp dẫn những người yêu thích khoa học viễn tưởng, vừa được đánh giá cao trong giới học thuật. Không ít nhà khoa học, kỹ sư sau này thừa nhận đã chịu ảnh hưởng sâu sắc từ những ý tưởng trong cuốn sách này.
Tôi Là Người Máy vì thế không chỉ đơn thuần là một tập truyện ngắn, mà là một cột mốc trong lịch sử văn học và khoa học. Nó mở ra cuộc đối thoại vẫn còn tiếp diễn cho đến ngày nay: khi trí tuệ nhân tạo ngày càng tiến gần đến đời sống thực tế, đâu là ranh giới giữa công nghệ và nhân tính? Tác phẩm của Asimov vẫn giữ nguyên giá trị bởi nó không chỉ kể một câu chuyện về robot, mà còn kể câu chuyện về chính chúng ta – con người trong kỷ nguyên công nghệ.