Hiệp Sĩ Sainte Hermine là một trong những tiểu thuyết cuối cùng và cũng ít được biết đến nhất của Alexandre Dumas – cây đại thụ của văn chương phiêu lưu thế kỷ XIX. Tác phẩm này, được phát hiện sau gần một thế kỷ bị thất lạc và chỉ hoàn chỉnh vào đầu thế kỷ XXI, là lời chia tay của Dumas với thế giới những hiệp sĩ, quý tộc và lý tưởng hào hiệp mà ông từng khắc họa rực rỡ trong Ba Người Lính Ngự Lâm và Bá Tước Monte Cristo.
Bối cảnh Hiệp Sĩ Sainte Hermine được đặt vào giai đoạn hỗn loạn sau Cách mạng Pháp, khi các thế lực chính trị và quân sự tranh giành quyền lực, còn lý tưởng tự do bị thử thách bởi bạo lực và âm mưu. Nhân vật chính, Hector de Sainte-Hermine, là một quý tộc bị tước đoạt danh dự và phải sống trong cảnh lưu vong. Từ một kẻ bị đày, anh trở thành chiến binh anh dũng trên các chiến trường, một hiệp sĩ mang trong mình khát vọng phục thù nhưng cũng dằn vặt giữa danh dự, tình yêu và lòng trung thành. Dumas khéo léo đan xen các yếu tố lịch sử với hư cấu, để người đọc vừa chứng kiến những biến cố lớn lao của châu Âu, vừa theo dõi hành trình nội tâm đầy bi tráng của một con người mang dòng máu anh hùng.
Điểm đặc biệt của tác phẩm nằm ở cách Dumas khắc họa bước chuyển của thời đại: từ kỷ nguyên của những thanh kiếm và lời thề danh dự sang thế giới của chính trị, súng đạn và những toan tính thực dụng. Hiệp Sĩ Sainte Hermine không chỉ là câu chuyện phiêu lưu, mà còn là suy ngẫm sâu sắc về sự mất mát của lý tưởng và phẩm giá con người trước guồng quay lịch sử.
Giọng văn Dumas trong tác phẩm này chín muồi và thấm đượm một nỗi buồn trưởng thành, như tiếng vọng cuối cùng của một kỷ nguyên đã qua. Với Hiệp Sĩ Sainte Hermine, Alexandre Dumas một lần nữa khẳng định tài năng kể chuyện bậc thầy, đồng thời gửi gắm di sản tinh thần về lòng quả cảm, trung thực và niềm tin vào cái đẹp – những giá trị không bao giờ phai mờ, dù thời đại có đổi thay.




