Những Cô Em Gái là một tác phẩm độc đáo và đầy cảm xúc của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, viết về những kỷ niệm tuổi thơ không chỉ dưới góc nhìn của một cậu bé, mà còn là hồi ức của một người đàn ông trưởng thành nhìn lại quãng đời đã qua với biết bao xao xuyến, ngọt ngào và tiếc nuối. Vẫn mang đậm chất tự sự, dịu dàng và sâu lắng quen thuộc, cuốn sách khắc họa chân dung của tuổi mới lớn – trong sáng, vụng về nhưng rất đỗi chân thật.
Tác phẩm xoay quanh nhân vật xưng “tôi” – một cậu học sinh cấp hai sống trong một gia đình đông con, với các cô em gái tuổi xấp xỉ nhau. Mỗi cô bé đều mang một nét tính cách riêng: có người tinh nghịch, có người dịu dàng, có người thông minh lanh lợi, lại có người mơ mộng và nhạy cảm. Từ góc nhìn của người anh trai, từng mảnh ghép nhỏ về tuổi thơ chung sống cùng các em gái được kể lại bằng sự trìu mến, đôi lúc châm biếm nhẹ nhàng, và luôn chứa đựng tình cảm gia đình sâu đậm.
Điều khiến Những Cô Em Gái trở nên đặc biệt là cách Nguyễn Nhật Ánh khéo léo kết hợp giữa yếu tố hài hước và cảm xúc. Những tình huống đời thường như tranh giành đồ chơi, hiểu lầm trẻ con, những cuộc cãi vã ngắn ngủi hay sự quan tâm lặng thầm giữa anh em ruột thịt đều được miêu tả sinh động và chân thực. Ẩn sau những trò nghịch ngợm ngây ngô ấy là một tình thân bền chặt – thứ tình cảm không cần nói ra nhưng luôn hiện diện trong từng hành động nhỏ nhặt nhất.
Ngoài sự gần gũi, Những Cô Em Gái còn gợi mở những cảm xúc tinh tế của tuổi mới lớn – khi tình cảm bắt đầu vượt ra khỏi khuôn khổ gia đình và chạm đến thế giới rộng lớn hơn. Nhân vật “tôi” trong truyện cũng dần nhận ra những rung động đầu đời, sự ngượng ngùng, ghen tuông trẻ con hay cảm giác mất mát mơ hồ khi các em gái dần trưởng thành và thay đổi. Những thay đổi ấy tuy nhẹ nhàng nhưng lại khiến người đọc chợt giật mình nhận ra: tuổi thơ không kéo dài mãi, và những người ta tưởng luôn ở bên cạnh, một ngày cũng sẽ lớn lên và rẽ sang những ngả khác.
Nguyễn Nhật Ánh viết Những Cô Em Gái bằng một tâm thế hoài niệm. Từng câu chữ, từng kỷ niệm như thấm đẫm ánh nắng vàng của quá khứ, khiến cuốn sách trở thành một cuộn phim chậm quay về gia đình, tuổi thơ và sự gắn bó thiêng liêng giữa những người thân yêu. Tác phẩm không quá cao trào, nhưng chính sự bình dị, nhẹ nhàng đó lại khiến người đọc dễ đồng cảm, dễ thấy mình trong từng trang viết.
Những Cô Em Gái không chỉ là một câu chuyện gia đình, mà còn là một bản tình ca dành cho ký ức – nơi tình thân là điều đẹp đẽ nhất, nơi tuổi thơ không bao giờ phai màu. Đây là cuốn sách khiến người ta mỉm cười khi đọc, và lặng lẽ bâng khuâng khi gấp lại, bởi ai cũng từng có một tuổi thơ đầy yêu thương như thế – dù đã đi rất xa.