Tôi Vô Tội (tựa gốc Ordeal by Innocence, xuất bản năm 1958) là một trong những tiểu thuyết độc lập ấn tượng nhất của Agatha Christie, không có sự tham gia của Hercule Poirot hay Miss Marple nhưng vẫn toát lên bầu không khí căng thẳng và ám ảnh đặc trưng. Đây không chỉ là một câu chuyện phá án mà còn là sự khám phá sâu sắc về tội lỗi, trách nhiệm, sự thật và lòng tin giữa con người với nhau.
Câu chuyện xoay quanh gia đình Argyle, một gia đình bề thế nhưng ẩn chứa nhiều bi kịch. Rachel Argyle – người mẹ nuôi giàu có, nổi tiếng nghiêm khắc và lạnh lùng – bị sát hại ngay trong chính ngôi nhà của mình. Toàn bộ gia đình rơi vào chấn động khi con nuôi của bà, Jacko Argyle, bị buộc tội giết mẹ. Jacko vốn là một kẻ bốc đồng, nhiều tai tiếng và không được lòng người thân, nên lời buộc tội gần như không gây tranh cãi. Jacko bị kết án và chết trong tù, khép lại một vụ án tưởng như đã rõ ràng.
Thế nhưng, nhiều năm sau, một bước ngoặt bất ngờ xảy đến. Arthur Calgary, một nhà khoa học trẻ, xuất hiện và khẳng định rằng vào đêm xảy ra án mạng, ông đã gặp Jacko, đồng nghĩa với việc anh ta có bằng chứng ngoại phạm. Điều này đồng nghĩa kẻ giết Rachel Argyle không phải Jacko, mà vẫn đang tự do trong chính những người còn lại của gia đình.
Sự thật ấy như một nhát dao xoáy sâu vào bầu không khí vốn đã ngột ngạt. Gia đình Argyle vốn dĩ không hạnh phúc, bởi Rachel tuy giàu có và nhân từ trong việc nhận nuôi nhiều đứa trẻ mồ côi, nhưng lại áp đặt sự kiểm soát khắc nghiệt, khiến con cái luôn sống trong bất mãn. Khi tội lỗi bị dỡ bỏ khỏi Jacko, mọi ánh mắt bắt đầu hướng về những người con khác, từng mối quan hệ bị lật ngược, và sự ngờ vực len lỏi trong từng câu nói, từng hành động.
Agatha Christie đã tạo nên một bức tranh đầy ám ảnh về một gia đình tan vỡ, nơi sự thật không mang lại sự giải thoát, mà chỉ càng khiến vết thương thêm sâu sắc. Trong Tôi Vô Tội, độc giả bị cuốn vào những lớp tâm lý phức tạp: sự bất công, nỗi đau của những người bị oan, và cảm giác bị phản bội khi những người thân thiết nhất có thể chính là hung thủ.
Điểm đặc biệt của tiểu thuyết này nằm ở việc Christie không tập trung hoàn toàn vào yếu tố “ai là kẻ giết người” như nhiều tác phẩm khác, mà chú trọng vào tác động của vụ án đối với tâm lý và đời sống các nhân vật. Từng người con trong gia đình Argyle hiện lên với những vết thương riêng, những mâu thuẫn nội tâm và bí mật khó nói. Cái chết của Rachel, thay vì khép lại, lại trở thành mồi lửa khiến mọi nỗi đau và oán hận bị chôn giấu bùng phát.
Tôi Vô Tội cũng là tác phẩm khiến độc giả phải suy ngẫm về ý nghĩa của công lý. Liệu việc chứng minh sự vô tội có đủ để mang lại sự bình yên, hay nó chỉ mở ra thêm những bi kịch mới? Liệu sự thật có thật sự chữa lành, hay đôi khi nó lại là gánh nặng khó lòng chịu đựng?
Với nhịp kể chậm rãi nhưng căng thẳng, bầu không khí u ám cùng sự phân tích tâm lý sắc bén, Tôi Vô Tội được coi là một trong những cuốn tiểu thuyết trinh thám tâm lý hay nhất của Agatha Christie. Đây là tác phẩm dành cho những ai yêu thích chiều sâu trong trinh thám, nơi cái chết chỉ là điểm khởi đầu cho hành trình khám phá những góc tối trong tâm hồn con người.