Giờ G của Agatha Christie là một tiểu thuyết trinh thám đầy kịch tính, nơi nữ hoàng trinh thám một lần nữa thể hiện sự tinh tế trong việc dựng nên một vụ án tưởng như đơn giản nhưng ẩn chứa nhiều tầng lớp bí mật. Với phong cách quen thuộc, Christie dẫn dắt người đọc vào mê cung của tâm lý con người, những mối quan hệ chồng chéo và sự thật chỉ hé lộ khi tất cả các giả thuyết trước đó đã sụp đổ.

Câu chuyện mở ra bằng một cái chết tưởng chừng như ngẫu nhiên: Lady Tressilian, một phụ nữ giàu có, bị sát hại trong chính ngôi nhà của mình vào ban đêm. Ngay lập tức, nghi ngờ đổ dồn lên Nevile Strange – người cháu trai đã mời cả vợ hiện tại và vợ cũ đến cùng dự kỳ nghỉ hè. Tình huống bất thường này khiến bầu không khí trong ngôi nhà trở nên căng thẳng, đầy sự ghen tuông, hiềm khích và những bí mật khó đoán. Vụ án nhanh chóng trở thành một “màn kịch” mà mỗi nhân vật đều có thể là thủ phạm, mỗi lời nói và hành động đều mang ẩn ý.

Agatha Christie đã khéo léo sử dụng cấu trúc “whodunit” cổ điển, nhưng biến tấu bằng cách đưa vào nhiều góc nhìn khác nhau. Người đọc không chỉ theo dõi từ quan điểm của thám tử mà còn qua lăng kính của những nhân vật liên quan, khiến sự thật càng thêm mờ nhòe. Càng đọc, độc giả càng bị cuốn vào mạng lưới những lời khai chồng chéo, những mối quan hệ phức tạp giữa tình yêu, thù hận, sự phản bội và lòng tham.

Điểm đặc sắc trong Giờ G chính là yếu tố “thời gian then chốt”. Christie đã dựng nên một vụ án mà lời giải phụ thuộc vào việc tái hiện chính xác những gì xảy ra vào “giờ G” định mệnh. Những chi tiết nhỏ tưởng chừng vô nghĩa – như vị trí đồ vật, lời khai lệch vài phút, hay một hành động tình cờ – đều trở thành mảnh ghép quan trọng trong bức tranh toàn cảnh.

Nhân vật Hercule Poirot, thám tử lừng danh với bộ ria mép hoàn hảo và phương pháp suy luận “nhỏ nhưng tinh”, tiếp tục là trung tâm của câu chuyện. Với trí tuệ sắc bén và khả năng thấu hiểu tâm lý con người, Poirot không chỉ phân tích sự kiện khách quan mà còn bóc tách những mâu thuẫn nội tâm sâu kín của từng nhân vật. Trong Giờ G, chiến thắng của Poirot không chỉ nằm ở việc tìm ra hung thủ, mà còn ở khả năng nhìn thấu những mặt tối mà con người cố che giấu.

Christie cũng thể hiện sự tinh tế trong việc khắc họa nhân vật nữ. Từ Lady Tressilian quyền lực, Kay – người vợ hiện tại kiêu hãnh, cho đến Audrey – người vợ cũ đầy u uất, mỗi người đều được khắc họa với chiều sâu riêng, đại diện cho những góc nhìn khác nhau về tình yêu và sự mất mát. Chính những mối quan hệ này đã tạo ra bầu không khí ngột ngạt, nơi tình cảm trở thành động cơ cho tội ác.

Giờ G là minh chứng cho tài năng kể chuyện vượt thời gian của Agatha Christie: không cần đến những màn bạo lực rùng rợn, chỉ bằng tâm lý nhân vật và một cấu trúc logic chặt chẽ, bà đã khiến người đọc hồi hộp đến trang cuối cùng. Đây không chỉ là một vụ án để giải trí, mà còn là một bức tranh về lòng ích kỷ, sự yếu đuối và những bóng tối trong bản chất con người.