Tu Chân Tứ Vạn Niên của Ngọa Ngưu Chân Nhân là một trong những tiểu thuyết tu chân – khoa huyễn độc đáo và được yêu thích bậc nhất trong dòng web novel Trung Quốc. Tác phẩm không chỉ hấp dẫn bởi thế giới tu tiên hoành tráng, hệ thống sức mạnh được xây dựng tỉ mỉ, mà còn bởi tư duy khoa học, triết học và xã hội học được lồng ghép sâu sắc vào bối cảnh tưởng chừng huyễn hoặc. Đây là một tác phẩm hiếm hoi dung hòa được tinh thần huyền ảo cổ điển với tầm nhìn hiện đại, mang đến một hành trình khai phá vừa kỳ vĩ vừa đầy suy tư.
Câu chuyện xoay quanh Lý Diệu – một thiếu niên xuất thân từ tầng đáy xã hội trong thời kỳ hỗn loạn của nền văn minh tu chân. Không giống những nhân vật “con trời” quen thuộc trong các tiểu thuyết cùng thể loại, Lý Diệu là một người bình thường, gần như không có thiên phú. Tuy nhiên, bằng ý chí kiên cường, lòng khao khát tri thức và khát vọng chạm đến chân lý tu đạo, anh từng bước vươn lên, đi từ phế nhân trở thành một tồn tại khiến cả thế giới phải ngẩng nhìn.
Điểm đặc biệt của Tu Chân Tứ Vạn Niên nằm ở cách Ngọa Ngưu Chân Nhân tái định nghĩa khái niệm “tu chân”. Trong tác phẩm, tu chân không chỉ là hấp thu linh khí, luyện đan, ngự kiếm, mà còn là quá trình phát triển của toàn bộ nền văn minh – nơi khoa học, công nghệ, tư tưởng và tinh thần cùng tồn tại và tiến hóa. Tu sĩ trong thế giới này không còn là những ẩn sĩ cô lập mà là những người tham gia vào một nền xã hội phức tạp, nơi chính trị, kinh tế, quân sự và truyền thông đan xen, tạo nên một bức tranh hoành tráng về “vũ trụ tu chân hóa”.
Ngọa Ngưu Chân Nhân dùng bút pháp sắc bén để đặt câu hỏi: liệu con đường tu đạo có thật sự là “thoát tục”, hay chỉ là một hình thức tiến hóa của lòng ham muốn và quyền lực? Trong thế giới của Tu Chân Tứ Vạn Niên, con người không ngừng tranh đấu, chinh phục, nghiên cứu, nhưng đồng thời cũng phải đối diện với những câu hỏi đạo đức sâu sắc: liệu việc theo đuổi sức mạnh tuyệt đối có khiến họ đánh mất nhân tính? Liệu tu chân có còn ý nghĩa khi nó bị công nghiệp hóa, được đo lường và kiểm soát bằng công nghệ?
Lý Diệu, qua từng giai đoạn trưởng thành, vừa là người khai sáng vừa là người bị ám ảnh bởi chính khát vọng của mình. Anh chứng kiến sự sụp đổ của những hệ tư tưởng cũ, sự nổi lên của nền văn minh cơ khí, và cuối cùng là cuộc đối đầu giữa niềm tin tâm linh và lý trí khoa học. Nhân vật này không chỉ là anh hùng, mà còn là biểu tượng của quá trình “tiến hóa tinh thần” mà nhân loại phải trải qua trên con đường tìm kiếm chân lý.
Văn phong của Ngọa Ngưu Chân Nhân mang đậm phong vị sử thi khoa học: khô khan ở bề ngoài nhưng dồn dập nội lực ở chiều sâu. Ông viết với sự logic của một nhà triết học và sự tưởng tượng của một nhà văn khoa học viễn tưởng, khiến người đọc vừa bị cuốn vào những trận chiến oanh liệt, vừa phải suy ngẫm trước các luận đề triết học như: “Tu chân là gì?”, “Thần linh có phải là kết quả của tiến hóa?”, hay “Nếu linh hồn có thể được số hóa, con người có còn là con người?”.
Tu Chân Tứ Vạn Niên vì thế không chỉ là một hành trình phiêu lưu trong thế giới tu tiên, mà còn là bản trường ca về sự tiến hóa của ý thức con người. Tác phẩm kết hợp hài hòa giữa trí tưởng tượng hoang dại và tư duy khoa học sắc sảo, vừa thỏa mãn khát vọng phiêu lưu, vừa gợi mở những suy ngẫm triết lý về sự sống, quyền lực và tương lai. Trong toàn bộ dòng truyện tu chân, hiếm có tác phẩm nào vừa hùng tráng vừa trí tuệ đến vậy – một minh chứng cho tài năng và tầm nhìn vượt thời đại của Ngọa Ngưu Chân Nhân.