Con Tằm của Robert Galbraith (bút danh của J.K. Rowling) là phần thứ hai trong loạt truyện trinh thám xoay quanh thám tử tư Cormoran Strike và cô trợ lý thông minh Robin Ellacott. Nếu ở Con Chim Khách Gọi Hồn (The Cuckoo’s Calling), Galbraith giới thiệu một Strike lạnh lùng, thô ráp nhưng nhạy bén, thì đến Con Tằm (The Silkworm), ông đào sâu hơn vào thế giới tăm tối của ngành xuất bản, nơi những bí mật, ghen ghét và tham vọng ẩn sau vẻ ngoài hào nhoáng của văn chương.
Câu chuyện bắt đầu khi Leonora Quine – vợ của một nhà văn tên Owen Quine – tìm đến Strike để nhờ tìm chồng mất tích. Owen vốn là một tác giả từng nổi danh nhưng gần đây sa sút, bị giới phê bình lạnh nhạt. Khi Strike nhận lời điều tra, anh phát hiện ra rằng trước khi biến mất, Owen vừa hoàn thành một bản thảo tiểu thuyết mới mang tên Bombyx Mori– tức “Con Tằm” – một tác phẩm đầy ẩn dụ, phơi bày và châm biếm tàn nhẫn nhiều nhân vật có thật trong giới văn chương London. Không lâu sau, thi thể của Quine được phát hiện trong một căn nhà hoang, trong tình trạng ghê rợn đến mức dường như chính cách chết của ông đã được tái hiện từ những trang tiểu thuyết của mình.
Từ đây, Strike và Robin bước vào mê cung của những mối quan hệ đan xen giữa nhà xuất bản, biên tập viên, người đại diện, và các tác giả – mỗi người đều có động cơ, bí mật và lòng thù hận riêng. Galbraith xây dựng câu chuyện bằng nhịp điệu chắc chắn, từng chi tiết nhỏ đều dẫn đến một mắt xích trong bức tranh toàn cục. Không chỉ là một vụ án, Con Tằmcòn là sự phê phán cay đắng về lòng đố kỵ, tính kiêu ngạo và mặt tối của giới cầm bút – nơi chữ nghĩa đôi khi trở thành vũ khí sát thương.
Điểm đặc sắc của Galbraith là khả năng tạo nên bầu không khí trinh thám cổ điển đậm chất Anh: u ám, tinh tế và lạnh lùng, nhưng lại xen lẫn sự sắc sảo của tâm lý hiện đại. Strike hiện lên như một nhân vật mang nét truyền thống của thám tử kiểu Sherlock Holmes, song đầy nhân tính và tổn thương; còn Robin, với lòng trung thành và trực giác tinh tế, dần trở thành linh hồn thứ hai của câu chuyện.
Với văn phong giàu chi tiết, cấu trúc chặt chẽ và những lớp ẩn dụ thâm thúy, Con Tằm không chỉ là một cuốn tiểu thuyết trinh thám kịch tính mà còn là một lời nhắc nhở sâu cay về bản chất của sáng tạo và danh vọng. Robert Galbraith đã khéo léo đan xen sự ghê rợn của tội ác với bi kịch tinh thần của những con người sống vì chữ, để rồi bị chính chữ nghĩa của mình nuốt chửng – như hình ảnh con tằm nhả tơ, cuối cùng chết trong chính kén của nó.




