Biên Thành của Thẩm Tùng Văn là một trong những tác phẩm tiêu biểu của văn học Trung Quốc hiện đại, nổi bật bởi vẻ đẹp trong trẻo, trầm lắng và giàu chất thơ. Cuốn tiểu thuyết không đặt trọng tâm vào xung đột kịch tính hay biến cố dữ dội, mà lặng lẽ dẫn người đọc bước vào một thế giới ven sông miền biên viễn, nơi con người sống gần gũi với thiên nhiên, phong tục và những cảm xúc nguyên sơ nhất.
Câu chuyện xoay quanh cuộc đời của Thúy Thúy – một cô gái trẻ lớn lên bên bến đò, được nuôi dưỡng bởi người ông già làm nghề chèo đò hiền lành, chất phác. Không gian Biên Thành mở ra chậm rãi: con sông, núi rừng, những phiên chợ, lễ hội dân gian và nhịp sống bình dị của người dân miền biên giới. Trong bức tranh ấy, tình yêu của Thúy Thúy hiện lên trong sáng, ngập ngừng và đầy e ấp, gắn với những rung động đầu đời vừa đẹp vừa mong manh.
Điều làm nên sức hấp dẫn đặc biệt của Biên Thành không nằm ở cốt truyện, mà ở không khí và cảm xúc. Thẩm Tùng Văn không kể chuyện bằng những cao trào gay gắt, mà bằng những chi tiết nhỏ, những khoảng lặng kéo dài. Tình yêu trong tác phẩm không ồn ào, không bộc lộ trực tiếp, mà ẩn trong ánh mắt, trong sự chờ đợi, trong những hiểu lầm không được giãi bày. Chính sự lặng im ấy tạo nên nỗi buồn man mác, một cảm giác tiếc nuối nhẹ nhưng dai dẳng.
Thiên nhiên trong Biên Thành không chỉ là phông nền, mà là một phần của đời sống tinh thần nhân vật. Núi sông, mưa gió, nhịp nước trôi song hành với biến động nội tâm của con người. Con người ở đây sống thuận theo tự nhiên, tin vào đạo lý giản dị và giữ gìn những giá trị truyền thống. Thẩm Tùng Văn dường như muốn khắc họa một thế giới chưa bị xáo trộn bởi nhịp sống hiện đại, nơi lòng người vẫn còn thuần khiết, dù số phận không phải lúc nào cũng trọn vẹn.
Ẩn sau vẻ đẹp êm đềm ấy là một nỗi buồn sâu lắng về sự chia lìa và mất mát. Bi kịch trong Biên Thành không đến từ ác ý hay bạo lực, mà từ sự bất toàn của đời sống: hiểu lầm, chậm trễ, khoảng cách vô hình giữa con người với nhau. Chính điều này khiến tác phẩm trở nên gần gũi và có sức ám ảnh lâu dài, bởi nó phản ánh những điều rất người, rất đời.
Văn phong của Thẩm Tùng Văn mộc mạc, tinh tế và giàu nhạc tính. Ông không tìm cách phô diễn kỹ thuật, mà để câu chữ trôi tự nhiên như dòng sông trong truyện. Cách viết ấy khiến Biên Thành mang dáng dấp của một khúc dân ca buồn, nhẹ nhàng nhưng thấm sâu, đọc chậm mới cảm nhận hết.
Biên Thành là cuốn tiểu thuyết dành cho những ai yêu thích văn chương giàu cảm xúc, đề cao vẻ đẹp của sự giản dị và những rung động mong manh của con người. Đó là một thế giới lặng lẽ, nơi tình yêu, nỗi buồn và thiên nhiên hòa vào nhau, để lại dư âm dài lâu trong lòng người đọc.




