Buồn Nôn là một trong những tiểu thuyết triết học quan trọng nhất thế kỷ XX, được viết bởi Jean-Paul Sartre – nhà văn, triết gia hiện sinh nổi tiếng người Pháp. Tác phẩm không chỉ là một câu chuyện hư cấu mà còn là tuyên ngôn sống động cho chủ nghĩa hiện sinh mà Sartre theo đuổi, nơi ông phơi bày cảm giác cô lập, phi lý và hoang mang hiện sinh trong tâm trí con người hiện đại.
Nhân vật chính của Buồn Nôn là Antoine Roquentin, một học giả trẻ đang sống một mình trong một thị trấn nhỏ của nước Pháp. Anh đang nghiên cứu tiểu sử một quý tộc thế kỷ XVIII, nhưng dần cảm thấy công việc này vô nghĩa. Cuộc sống hàng ngày của Roquentin chìm trong sự lặp lại vô tận, và trong dòng chảy đơn điệu ấy, anh bắt đầu cảm nhận một hiện tượng kỳ lạ: cảm giác buồn nôn – không phải về mặt thể chất, mà là một phản ứng triết lý sâu sắc trước sự hiện diện của thế giới và chính bản thân mình. Từ đó, anh bắt đầu hành trình chất vấn về ý nghĩa của tồn tại.
Buồn Nôn không có nhiều tình tiết hay hành động gay cấn. Thay vào đó, nó là chuỗi suy tư liên tục, đôi lúc rời rạc, mơ hồ, nhưng càng lúc càng sâu sắc. Roquentin đối mặt với cảm giác rỗng tuếch khi nhận ra rằng thế giới không có một bản chất cố định nào, rằng mọi thứ chỉ đơn thuần là “đó” – tồn tại một cách lạnh lùng và phi lý. Cây cối, bàn ghế, con người – tất cả trở nên xa lạ và đáng sợ trong mắt anh, bởi vì không gì có lý do để tồn tại ngoài chính sự tồn tại của nó.
Qua nhân vật Roquentin, Sartre đặt ra câu hỏi then chốt: nếu không có Thượng Đế, không có bản chất sẵn có, thì con người là gì? Và Sartre trả lời: con người bị kết án phải tự do – phải tự định nghĩa bản thân bằng chính lựa chọn và hành động của mình. Tuy nhiên, sự tự do đó không phải là món quà dễ chịu, mà là một gánh nặng đi kèm với cảm giác hoang mang, buồn nôn, khi nhận ra rằng không có gì ngoài chính mình để bám víu.
Buồn Nôn là một trải nghiệm văn chương khác biệt – đòi hỏi độc giả phải kiên nhẫn, suy tư và chấp nhận sự bất an của việc không có lời giải rõ ràng. Đây là cuốn sách dành cho những ai quan tâm đến triết học, đặc biệt là hiện sinh, và cho những ai từng cảm thấy lạc lõng, bơ vơ giữa thế giới tưởng như quá quen thuộc mà lại quá xa lạ.
Với Buồn Nôn, Sartre không chỉ viết văn chương, ông mở ra cánh cửa đến một cái nhìn hoàn toàn mới về cuộc đời: lạnh lùng, phi lý, nhưng cũng đầy khả năng tự do và sáng tạo. Một tác phẩm thách thức tư duy và để lại dư âm lâu dài trong tâm trí người đọc.