Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa của Ichikawa Takuji là một trong những tác phẩm lãng mạn và cảm động bậc nhất của văn học Nhật Bản đương đại. Câu chuyện dung dị nhưng thấm đẫm triết lý nhân sinh, nơi tình yêu, cái chết và niềm hy vọng hòa quyện trong một bản nhạc buồn đầy nhân ái, nhẹ nhàng mà day dứt.
Tác phẩm xoay quanh Takumi — một người chồng trẻ sống cùng cậu con trai Yuji sau khi vợ anh, Mio, qua đời vì bạo bệnh. Hai cha con cố gắng tiếp tục cuộc sống, dù trái tim họ vẫn trống trải bởi sự mất mát không thể bù đắp. Thế nhưng vào một ngày mưa đầu mùa, điều kỳ diệu xảy ra: Mio bất ngờ trở về, đứng trước mặt họ trong hình hài thật, dù chính cô cũng không hiểu vì sao mình có thể trở lại thế giới này. Kỳ lạ hơn, cô mất hết ký ức về quá khứ, và chỉ còn lại bản năng dịu dàng của người vợ, người mẹ.
Từ đây, ba người lại cùng nhau sống trong những ngày ngắn ngủi, ấm áp và tràn ngập yêu thương. Mio như được sống lại quãng đời mà cô đã đánh mất, còn Takumi và Yuji có cơ hội hàn gắn vết thương trong tim. Nhưng khi mùa mưa kết thúc, Mio buộc phải rời đi lần nữa, để lại sau lưng những người cô yêu bằng sự thanh thản và niềm tin rằng tình yêu không bao giờ biến mất — nó chỉ đổi hình hài, trở thành cơn mưa tưới mát những tâm hồn đang cô đơn.
Với văn phong nhẹ nhàng, đầy chất thơ và cảm xúc trong trẻo, Ichikawa Takuji đã tạo nên một bản tình ca buồn mà đẹp. Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa không chỉ nói về tình yêu đôi lứa, mà còn là bài ca về gia đình, sự gắn bó giữa những người thân yêu vượt lên trên ranh giới của sự sống và cái chết. Tác phẩm khiến người đọc tin rằng: dù trong khoảnh khắc ngắn ngủi nhất, tình yêu chân thành vẫn đủ để lưu giữ vĩnh viễn trong ký ức con người.