Phố Tan Màn Đêm là một trong những tác phẩm trinh thám tâm lý đặc sắc của Higashino Keigo – nhà văn nổi tiếng hàng đầu Nhật Bản với biệt tài khám phá chiều sâu nội tâm con người thông qua những vụ án ly kỳ. Khác với những câu chuyện phá án thông thường, Phố Tan Màn Đêm không chỉ đưa người đọc theo dõi hành trình truy tìm sự thật, mà còn dẫn dắt họ bước vào những ngóc ngách tối tăm trong tâm hồn, nơi mà quá khứ, tội lỗi, sự chuộc lỗi và tình người đan xen phức tạp.
Câu chuyện bắt đầu bằng cái chết bí ẩn của một người phụ nữ tại khu phố đèn đỏ Kamata – nơi được xem là góc khuất của Tokyo, nơi những phận người lầm lũi, bất hạnh chen chúc mưu sinh trong bóng tối. Nạn nhân là Katō – một phụ nữ đứng tuổi làm việc trong quán bar, người dường như chẳng còn ai thân thích hay mối liên hệ với xã hội ngoài những đồng nghiệp cùng cảnh ngộ. Cảnh sát ban đầu cho rằng đây là một vụ án mạng ngẫu nhiên hoặc do mâu thuẫn cá nhân, nhưng càng điều tra, họ càng bị cuốn vào một mạng lưới quan hệ rối rắm, nơi mà mỗi nhân vật đều có bí mật riêng.
Khác với phong cách phá án lạnh lùng, sắc sảo của loạt Thám tử Galileo hay Kaga, trong Phố Tan Màn Đêm, Higashino Keigo tập trung nhiều hơn vào yếu tố tâm lý và hiện thực xã hội. Những nhân vật trong truyện – từ cô gái làm việc ở quán rượu, anh chủ tiệm massage, đến người phụ nữ từng đi lạc lối nay muốn làm lại cuộc đời – đều không đơn giản là “người tốt” hay “kẻ xấu”, mà là những con người phức tạp, bị số phận xô đẩy và luôn vật lộn giữa bóng tối và ánh sáng.
Tựa đề Phố Tan Màn Đêm không chỉ mang ý nghĩa về không gian – một khu phố tăm tối về đêm – mà còn là biểu tượng cho hành trình giằng xé nội tâm của các nhân vật: giữa quá khứ và hiện tại, giữa mặc cảm và hi vọng, giữa tội lỗi và sự cứu rỗi. Mỗi trang sách là từng lớp màn đêm được vén lên, từng sự thật được hé lộ, để rồi người đọc nhận ra rằng đôi khi, sự thật không phải là điều quan trọng nhất – điều khiến con người day dứt nhất lại là những điều họ không thể tha thứ cho chính mình.
Văn phong của Higashino Keigo trong tác phẩm này vừa chậm rãi, điềm tĩnh, vừa day dứt như dòng chảy ngầm. Ông không giật gân hay tạo kịch tính quá đà, mà khéo léo dẫn dắt người đọc đi sâu vào từng câu chuyện nhỏ, từng thân phận người sống bên rìa xã hội, để rồi từ đó khắc họa một bức tranh chân thực và đầy nhân văn về xã hội hiện đại Nhật Bản.
Phố Tan Màn Đêm không đơn thuần là một tiểu thuyết trinh thám, mà là một hành trình cảm xúc, một cuộc đối thoại thầm lặng với những phần tối trong mỗi con người. Tác phẩm khiến người đọc không chỉ suy ngẫm về tội ác và công lý, mà còn về sự cảm thông, tha thứ và khát vọng hướng tới ánh sáng – dù nhỏ nhoi – trong một thế giới đầy bất trắc. Đây là một cuốn sách khiến người ta không thể rời mắt, và càng đọc càng thấy nặng lòng, nhưng cũng chính vì thế mà nó ở lại rất lâu trong tâm trí người đọc.