Tên Của Trò Chơi Là Bắt Cóc của Higashino Keigo là một tiểu thuyết trinh thám – tâm lý mang màu sắc rất khác so với những tác phẩm phá án quen thuộc của ông. Thay vì tập trung vào việc truy tìm hung thủ sau khi tội ác xảy ra, cuốn sách đặt người đọc ngay vào trung tâm của trò chơi nguy hiểm, nơi bắt cóc không còn là hành vi bạo lực đơn thuần mà trở thành một ván cờ tâm lý được tính toán lạnh lùng.
Nhân vật chính của truyện là Katsuragi Katsutoshi, một giám đốc điều hành cấp cao, thông minh, tự tin và đầy tham vọng. Trong mắt xã hội, Katsuragi là hình mẫu của thành công, nhưng phía sau vẻ ngoài điềm tĩnh ấy là một con người kiêu hãnh, coi trọng thể diện và quyền kiểm soát. Cuộc đời tưởng như ổn định của ông bị đảo lộn khi một cô gái trẻ bất ngờ xuất hiện và đề nghị… bị ông bắt cóc. Từ khoảnh khắc phi lý đó, câu chuyện trượt khỏi quỹ đạo thông thường của tiểu thuyết trinh thám.
Higashino Keigo xây dựng tình huống bắt cóc như một thỏa thuận ngầm, nơi cả “kẻ bắt” lẫn “nạn nhân” đều có động cơ riêng và đều chủ động tham gia vào trò chơi. Cô gái không phải nạn nhân yếu đuối, mà là người nắm giữ một phần luật chơi. Katsuragi, dù là người thực hiện hành vi phạm pháp, lại dần rơi vào thế bị dẫn dắt. Quan hệ giữa hai nhân vật được phát triển như một cuộc đấu trí căng thẳng, nơi mỗi lời nói, mỗi hành động đều mang hàm ý sâu xa.
Điểm hấp dẫn của Tên Của Trò Chơi Là Bắt Cóc nằm ở cách tác giả khai thác tâm lý con người khi bị đặt vào tình huống trái với chuẩn mực đạo đức. Higashino Keigo không tô đậm yếu tố bạo lực, mà tập trung vào cảm giác hồi hộp, bất an và sự biến đổi trong nhận thức của nhân vật. Katsuragi bắt đầu bằng sự tự tin tuyệt đối, tin rằng mình có thể kiểm soát mọi thứ, nhưng càng dấn sâu, ông càng nhận ra ranh giới mong manh giữa kẻ thao túng và kẻ bị thao túng.
Cuốn tiểu thuyết đồng thời đặt ra câu hỏi về quyền lực và trách nhiệm. Khi một người quen sống trong vị thế ra lệnh buộc phải tham gia vào một trò chơi mà luật lệ không do mình đặt ra, bản chất thật của họ sẽ lộ diện ra sao? Higashino Keigo cho thấy rằng tội ác không chỉ được đo bằng hành động, mà còn bằng động cơ, sự im lặng và những lựa chọn mang tính thỏa hiệp.
Văn phong của tác giả trong tác phẩm này tiết chế, sắc lạnh và giàu tính logic. Nhịp truyện vừa phải, không dồn dập nhưng luôn duy trì sự căng thẳng ngầm. Những cú xoay chuyển tình huống không dựa vào bất ngờ rẻ tiền, mà xuất phát từ sự thay đổi trong quan hệ quyền lực giữa các nhân vật. Cái đáng sợ của trò chơi không nằm ở hành vi bắt cóc, mà ở việc con người sẵn sàng đi xa đến đâu để bảo vệ cái tôi và lợi ích của mình.
Tên Của Trò Chơi Là Bắt Cóc là một tiểu thuyết trinh thám mang tính thử nghiệm, nơi Higashino Keigo rời xa mô hình phá án truyền thống để đào sâu vào tâm lý và đạo đức. Cuốn sách cuốn hút không phải vì câu hỏi “ai là hung thủ”, mà vì hành trình chứng kiến con người dần đánh mất vị trí an toàn của mình trong một trò chơi tưởng như có thể kiểm soát, nhưng thực chất luôn ẩn chứa cái giá phải trả.




