Nguyễn Ngọc Tư là một trong những gương mặt đặc biệt của văn học Việt Nam đương đại. Từ miền Tây Nam Bộ, chị mang đến cho độc giả cả nước một tiếng nói văn chương độc đáo, mộc mạc mà sâu lắng, phản ánh đời sống con người nơi sông nước nhưng đồng thời mở rộng biên độ sang những suy tư về thân phận, tình yêu và sự tồn tại. Tuyển Tập Nguyễn Ngọc Tư chính là một cánh cửa để bước vào thế giới văn chương của chị, nơi hội tụ những tác phẩm đã làm nên tên tuổi và vị trí vững vàng của một nhà văn có khả năng chạm vào tận cùng cảm xúc.
Điểm nổi bật trong Tuyển Tập Nguyễn Ngọc Tư là cách chị nhìn đời và viết về đời. Nguyễn Ngọc Tư thường không dựng nên những câu chuyện lớn lao, cũng chẳng xây dựng nhân vật anh hùng. Thay vào đó, chị tìm đến những phận người bình thường, đôi khi nhỏ bé, lam lũ, nhưng ẩn chứa bên trong là những trăn trở rất nhân sinh. Đọc chị, người ta bắt gặp những người nông dân quanh năm gắn bó với ruộng đồng, những cô gái thôn quê mang trong mình khát vọng đổi thay, hay những người đàn ông bơ vơ giữa dòng đời. Cái bình dị ấy lại chính là nơi phát lộ sự rung động sâu xa nhất, bởi nó gợi nhớ đến nỗi niềm chung của mỗi người về quê hương, gia đình và tình yêu.
Một tác phẩm tiêu biểu trong tuyển tập chắc chắn không thể thiếu Cánh Đồng Bất Tận. Đây là truyện dài đã tạo nên hiện tượng khi xuất bản, đưa tên tuổi Nguyễn Ngọc Tư vượt ra ngoài biên giới văn học trong nước. Câu chuyện về hai đứa trẻ và người cha rong ruổi trên những cánh đồng miền Tây không chỉ là lát cắt về đời sống cơ cực, mà còn là một bản nhạc buồn về sự tha hóa, tình yêu thương bị đánh mất và khát vọng được sống đúng nghĩa. Cách viết chân thật, ám ảnh khiến tác phẩm này trở thành một trong những cuốn sách hiếm hoi của văn học Việt Nam được dịch ra nhiều thứ tiếng và tạo tiếng vang quốc tế.
Bên cạnh đó, Tuyển Tập Nguyễn Ngọc Tư còn giới thiệu những truyện ngắn thấm đẫm chất trữ tình và đầy suy tưởng. Biển Người Mênh Mông, Khói Trời Lộng Lẫy, hay Ngọn Đèn Không Tắt đều thể hiện rõ nét sự kết hợp giữa lối viết dung dị và sức gợi mạnh mẽ. Không chỉ dừng lại ở miền Tây sông nước, Nguyễn Ngọc Tư còn mở rộng biên độ đề tài sang những vùng đất mới, nơi con người phải đối diện với những thay đổi của thời đại, những khoảng trống trong tâm hồn và những khát khao không dễ gọi thành tên.
Giọng văn Nguyễn Ngọc Tư được ví như một làn gió nhẹ, đôi khi man mác buồn, đôi khi day dứt, nhưng chưa bao giờ mất đi sự chân thành. Đặc biệt, chị có khả năng khắc họa không gian miền Tây với tất cả vẻ đẹp và nỗi buồn của nó: những dòng sông lững lờ, những mùa nước nổi, những con người chất phác, giàu tình mà cũng lắm nỗi lo toan. Văn chương ấy không chỉ để đọc, mà còn để sống cùng, để thấm thía và để nhận ra rằng trong sự bình dị luôn ẩn chứa một vẻ đẹp bền bỉ.
Tuyển Tập Nguyễn Ngọc Tư vì thế không chỉ là sự tổng kết một chặng đường sáng tác mà còn là món quà dành cho những ai muốn tìm đến một thứ văn chương trong trẻo, nhiều suy ngẫm. Đó là nơi ta có thể vừa cảm nhận nhịp thở của quê hương, vừa thấy lại bóng dáng chính mình trong từng câu chữ.