Việt Nam Hành Trình Đi Đến Phồn Vinh của Vũ Minh Khương là một công trình nghiên cứu công phu và đầy tâm huyết, kết hợp giữa lý luận kinh tế vĩ mô và tầm nhìn phát triển quốc gia. Cuốn sách không chỉ là tập hợp những bài viết phân tích chính sách, mà còn là bản đồ tư duy chiến lược cho tương lai của Việt Nam – một đất nước đang đứng trước ngưỡng cửa của nhiều cơ hội lớn nhưng cũng không ít thách thức sâu sắc.
Vũ Minh Khương, hiện là giảng viên tại Trường Chính sách công Lý Quang Diệu (Singapore), từng có nhiều năm tư vấn cho các tổ chức quốc tế và chính phủ trong lĩnh vực phát triển quốc gia. Với góc nhìn của một chuyên gia tầm quốc tế nhưng vẫn mang đậm tình yêu quê hương, ông đặt ra câu hỏi cốt lõi: “Làm thế nào để Việt Nam không chỉ tăng trưởng nhanh, mà còn phát triển bền vững, công bằng và có bản sắc riêng?”
Cuốn sách được cấu trúc mạch lạc, chia thành nhiều chương xoay quanh các trụ cột phát triển như thể chế, giáo dục, đổi mới sáng tạo, năng suất lao động, và vị thế toàn cầu. Tác giả nhìn nhận rằng, nền kinh tế Việt Nam dù đã đạt được những bước tiến ấn tượng trong hơn ba thập niên đổi mới, vẫn cần một “bước ngoặt tư duy” – từ tăng trưởng dựa vào khai thác nguồn lực sang tăng trưởng dựa vào sáng tạo và tri thức.
Một điểm nổi bật trong Việt Nam Hành Trình Đi Đến Phồn Vinh là tinh thần phản biện mang tính xây dựng. Vũ Minh Khương không chỉ nêu vấn đề mà còn đề xuất giải pháp cụ thể. Ông khẳng định rằng “phát triển không chỉ là chuyện của Nhà nước, mà là sự thức tỉnh của toàn xã hội” – từ người dân, doanh nghiệp đến bộ máy hành chính. Theo ông, chìa khóa của phồn vinh nằm ở việc nuôi dưỡng năng lực tự chủ, tinh thần khai phóng và khát vọng vươn lên của mỗi cá nhân trong cộng đồng.
Một trong những luận điểm được ông nhấn mạnh là tầm quan trọng của chất lượng thể chế. “Thể chế là nền tảng của mọi sự phát triển. Một thể chế tốt không cần giỏi ở mọi lĩnh vực, nhưng phải biết cách khuyến khích và bảo vệ cái tốt trong xã hội,” ông viết. Bằng hàng loạt dẫn chứng từ các nước châu Á thành công như Hàn Quốc, Singapore hay Đài Loan, tác giả chỉ ra rằng Việt Nam hoàn toàn có thể đạt được mức phát triển tương tự nếu dám đổi mới trong tư duy quản trị quốc gia.
Một trích dẫn sâu sắc trong sách: “Không có dân tộc nào nghèo vì thiếu tài nguyên, mà chỉ nghèo vì thiếu khát vọng và tầm nhìn.” Câu nói ấy như một lời hiệu triệu, thể hiện niềm tin mạnh mẽ của tác giả vào năng lực nội sinh của dân tộc Việt Nam.
Vũ Minh Khương cũng dành nhiều tâm huyết để nói về vai trò của giáo dục và khoa học công nghệ trong quá trình đi đến phồn vinh. Ông xem đây là “động cơ kép” thúc đẩy sự chuyển hóa toàn diện, giúp Việt Nam bứt phá khỏi bẫy thu nhập trung bình và bước vào kỷ nguyên sáng tạo. Theo ông, giáo dục không chỉ đào tạo con người có kỹ năng, mà phải nuôi dưỡng tinh thần tự do tư tưởng, dám nghĩ dám làm và dám chịu trách nhiệm.
Bên cạnh phân tích chính sách, cuốn sách còn mang màu sắc triết lý sâu sắc. Giọng văn của Vũ Minh Khương vừa lý trí vừa cảm xúc, thể hiện sự trăn trở của một người con đất Việt xa quê nhưng luôn đau đáu với vận mệnh dân tộc. Ông tin rằng, con đường đến phồn vinh của Việt Nam không nằm ở sự sao chép mô hình phát triển của nước khác, mà ở việc xây dựng một bản sắc phát triển riêng – vừa hiện đại, vừa nhân văn.
Việt Nam Hành Trình Đi Đến Phồn Vinh là cuốn sách dành cho những ai quan tâm đến con đường phát triển của đất nước – từ nhà hoạch định chính sách, nhà nghiên cứu, doanh nhân, đến những công dân trẻ mang trong mình khát vọng cống hiến. Đây không chỉ là một bản phân tích kinh tế, mà còn là lời kêu gọi tinh thần đổi mới, khơi dậy niềm tin rằng Việt Nam hoàn toàn có thể bước đi vững vàng trên hành trình đi đến phồn vinh, nếu chúng ta cùng chung tay, cùng nhìn về tương lai với một tầm nhìn lớn và một trái tim nhiệt thành.




