Giáo sư và công thức toán của Yoko Ogawa là một tiểu thuyết nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, chạm đến trái tim người đọc bằng sự tinh tế trong cách kể chuyện và chiều sâu nhân văn đáng suy ngẫm. Cuốn sách không chỉ là câu chuyện về toán học hay ký ức, mà còn là hành trình khám phá những mối liên hệ kỳ diệu giữa con người với nhau – dù hoàn cảnh có khắc nghiệt đến đâu.
Câu chuyện xoay quanh một giáo sư toán học tài ba, người từng là giảng viên đại học xuất sắc, nhưng sau một tai nạn giao thông, trí nhớ của ông bị tổn thương nghiêm trọng. Từ đó, ông chỉ có thể ghi nhớ các sự kiện trong vòng 80 phút. Mọi điều xảy ra sau khoảng thời gian ấy đều bị xóa sạch khỏi trí óc ông như thể chưa từng tồn tại. Thế giới của ông bị bó hẹp trong những mảnh ký ức vụn vỡ – nơi ông không còn phân biệt được hôm nay với hôm qua.
Người chăm sóc ông là một phụ nữ giúp việc nghèo, sống cùng con trai nhỏ. Mỗi ngày, bà phải tự giới thiệu lại bản thân với ông giáo sư như lần đầu tiên. Điều kỳ lạ là, dù không nhớ gì, ông luôn mở đầu cuộc trò chuyện bằng một câu hỏi toán học, như một cách để giữ kết nối với thế giới xung quanh. Dần dần, giữa họ – giáo sư, người giúp việc và cậu bé – hình thành một sợi dây gắn bó kỳ lạ, một tình thân không tên gọi, không cần ký ức dài lâu, mà vẫn bền chặt và đầy cảm xúc.
Toán học trong truyện không còn khô khan hay trừu tượng. Dưới góc nhìn của vị giáo sư, những con số trở thành biểu tượng của cái đẹp, của sự vĩnh hằng, của những bí ẩn không lời. Ông say mê các con số nguyên tố, số hoàn hảo, những quy luật cổ xưa – và truyền lại niềm đam mê đó cho cả hai mẹ con người giúp việc. Qua từng con số, họ học được sự kiên nhẫn, lòng nhân ái và sự trân trọng từng khoảnh khắc hiện tại.
Yoko Ogawa viết với văn phong trong trẻo, dịu dàng và chậm rãi. Mỗi chi tiết trong truyện đều mang màu sắc cảm xúc tinh tế, từ những bữa ăn giản dị cho đến khoảnh khắc im lặng mà đầy ý nghĩa. Không có cao trào kịch tính, không có bi kịch dữ dội, nhưng câu chuyện lại thấm đẫm sự xúc động, bởi tình người len lỏi qua từng trang sách.
Giáo sư và công thức toán là lời nhắc nhở rằng trí nhớ có thể phai mờ, nhưng tình yêu thương, lòng bao dung và sự kết nối giữa con người vẫn có thể vượt qua mọi giới hạn. Đó là một bản tình ca nhẹ nhàng dành cho sự tử tế, cho những điều tưởng chừng nhỏ bé nhưng làm nên điều kỳ diệu của cuộc sống.