Tôi Có Quyền Hủy Hoại Bản Thân của Kim Young Ha là một tiểu thuyết gây nhiều tranh luận, vừa dữ dội vừa ám ảnh, khai thác một trong những khía cạnh gai góc nhất của đời sống hiện đại: quyền được lựa chọn kết thúc chính cuộc đời mình. Với văn phong lạnh lùng, sắc bén nhưng cũng thấm đẫm tính triết lý, tác giả người Hàn Quốc đã dựng nên một thế giới nơi sự sống, cái chết, tình yêu và nghệ thuật không ngừng va chạm và chất vấn lẫn nhau.
Tác phẩm xoay quanh một nhân vật đặc biệt: một người đàn ông tự nguyện trở thành “người hướng dẫn” cho những ai muốn tìm đến cái chết. Không hề tỏ ra bi lụy hay thương xót, anh tiếp nhận mong muốn của họ bằng một sự bình thản lạnh lẽo, như thể đó là một nhu cầu tất yếu của cuộc sống. Qua con mắt và lời kể của nhân vật này, độc giả được dẫn dắt vào thế giới nội tâm của những con người đang giằng co với nỗi trống rỗng, cô độc và sự bất lực trước những áp lực vô hình của xã hội.
Điểm nổi bật của Tôi Có Quyền Hủy Hoại Bản Thân là cách Kim Young Ha khắc họa sự giao thoa giữa cái chết và nghệ thuật. Ông gợi lên ý niệm rằng cái chết cũng có thể là một hình thức sáng tạo, một sự lựa chọn mang tính cá nhân sâu sắc, không thua kém bất kỳ tác phẩm nghệ thuật nào. Điều này khiến tiểu thuyết trở nên khiêu khích, buộc độc giả phải đối diện với câu hỏi nhức nhối: con người có thực sự sở hữu quyền tuyệt đối với chính cuộc đời và cái chết của mình?
Song song với đó, tác giả còn khai thác câu chuyện tình tay ba giữa hai anh em và một người phụ nữ. Mối quan hệ phức tạp này vừa khắc họa khát vọng yêu thương, vừa phơi bày sự ích kỷ và nỗi cô đơn không thể khỏa lấp. Những nhân vật trong truyện không có ai hoàn toàn trọn vẹn; họ đều loay hoay giữa sự khao khát được sống một cách ý nghĩa và nỗi thôi thúc muốn hủy diệt chính mình.
Bằng lối viết ngắn gọn, tiết chế nhưng giàu sức gợi, Kim Young Ha tạo nên một bầu không khí vừa u ám vừa quyến rũ. Ông không hề tìm cách rao giảng hay thuyết phục, mà để câu chuyện tự vận hành như một tấm gương phản chiếu sự bấp bênh và mong manh trong đời sống hiện đại. Đọc tác phẩm, người ta có thể cảm thấy sốc, thậm chí bất an, nhưng đồng thời cũng nhận ra một sự thật hiển nhiên: quyền được sống và quyền kết thúc cuộc đời đều là những khía cạnh không thể tách rời của tự do con người.
Tôi Có Quyền Hủy Hoại Bản Thân không chỉ là một tiểu thuyết, mà còn là một thí nghiệm táo bạo về triết học và nghệ thuật sống. Nó buộc độc giả phải dừng lại, suy ngẫm, và đối diện với những góc tối của chính mình – nơi khao khát tồn tại và thôi thúc hủy diệt cùng tồn tại song hành. Đây là một tác phẩm mạnh mẽ, khốc liệt nhưng không kém phần nhân bản, xứng đáng nằm trong danh sách những tiểu thuyết hiện đại đáng đọc nhất của văn học Hàn Quốc.