Tập thơ Trần Dần là một cột mốc đặc biệt trong thi ca Việt Nam hiện đại, một hành trình ngôn ngữ đầy thử nghiệm, nơi người đọc bước vào thế giới của một thi sĩ vừa cô độc vừa bừng cháy nội tâm. Trần Dần – nhà thơ gắn liền với phong trào Nhân Văn – Giai Phẩm – là người đã dám đi tới tận cùng giới hạn của chữ, của thơ, của suy tưởng. Thơ Trần Dần không chỉ là lời bộc lộ cảm xúc, mà là một cuộc cách mạng ngôn ngữ, một hành trình sáng tạo đầy ám ảnh và cô đơn.
Tập Trần Dần – Thơ tập hợp những bài thơ tiêu biểu của ông trong nhiều giai đoạn: từ thời kháng chiến đến khi bị cấm đoán, rồi âm thầm sáng tác trong im lặng. Những câu chữ của Trần Dần luôn mang sức ép của tư duy và cảm xúc bị dồn nén. Cách ông ngắt nhịp, xuống dòng, dùng hình ảnh, dấu câu – tất cả đều phá vỡ chuẩn mực thơ ca truyền thống để tạo nên một hình thái thẩm mỹ mới. Ông từng viết: “Tôi bước đi không thấy phố, không thấy nhà. Chỉ thấy mưa sa trên màu cờ đỏ.” – một câu thơ đã trở thành biểu tượng của cái nhìn cô độc và bi thiết trước hiện thực.
Trong tập thơ này, người đọc sẽ bắt gặp những biểu hiện rõ nét của chủ nghĩa hiện đại và siêu thực. Ngôn ngữ của Trần Dần đôi khi bị “vỡ” ra, tan rã, rồi lại được kết nối bằng trực giác và cảm xúc. Thơ ông không phải để đọc trơn tru mà để thấm, để vật lộn, để đi tìm nghĩa giữa những mảnh rời rạc của ngôn từ. Cảm xúc của ông vừa là nỗi đau cá nhân, vừa là bi kịch của cả một thế hệ nghệ sĩ bị đứt gãy bởi thời cuộc.
Điều khiến Trần Dần – Thơ trở nên đặc biệt là cách nó tồn tại như một chứng nhân lịch sử của tự do sáng tạo. Trong nhiều thập kỷ, thơ ông không được in, không được công bố, chỉ truyền tay trong giới văn nghệ như một biểu tượng của khát vọng. Khi tác phẩm được tái bản, độc giả mới thật sự hiểu rằng Trần Dần không chỉ là nhà thơ phản kháng mà còn là người đi tiên phong trong việc mở rộng biên giới của ngôn ngữ Việt.
Tập thơ Trần Dần là tiếng vọng của một tâm hồn không khuất phục. Đó là thơ của khổ đau, của cái đẹp, của sự tìm kiếm ý nghĩa trong hỗn loạn. Mỗi trang thơ là một mảnh vỡ của thế giới nội tâm, vừa rực rỡ vừa tối tăm, nhưng luôn tràn đầy sức sống. Với những ai yêu thơ Việt hiện đại, đây là cuốn sách không thể thiếu – một hành trình thi ca không dễ đi, nhưng càng đọc càng nhận ra một Trần Dần vĩnh viễn không tắt trong lịch sử văn học.