Xấu của Natsuo Kirino là một tiểu thuyết tâm lý – tội phạm lạnh lùng và tàn nhẫn, phơi bày mặt tối của xã hội hiện đại Nhật Bản, nơi phụ nữ bị nghiền nát giữa những chuẩn mực đạo đức, định kiến và nỗi cô độc không lối thoát. Đây không chỉ là câu chuyện về một vụ án mạng, mà còn là hành trình bóc trần những lớp mặt nạ con người đeo để tồn tại trong một thế giới giả dối.
Nhân vật trung tâm là Yoshiko, một người phụ nữ bị sát hại dã man. Cảnh sát điều tra ráo riết, nhưng không thể hiểu được vì sao nạn nhân – vốn bị xem là “xấu xí, tẻ nhạt, vô nghĩa” – lại là tâm điểm của một vụ án đầy ám ảnh đến vậy. Khi câu chuyện dần mở ra qua nhiều lời kể khác nhau – từ người tình, bạn bè, đồng nghiệp đến hung thủ – một chân dung khác của Yoshiko được dựng lên: phức tạp, tuyệt vọng và đầy thương tổn.
Natsuo Kirino khéo léo sử dụng cấu trúc đa giọng kể để tạo nên hiệu ứng tâm lý dữ dội. Mỗi người trong câu chuyện đều nhìn Yoshiko theo một cách khác, và chính sự đa dạng trong nhận thức ấy đã biến cô thành biểu tượng cho thân phận phụ nữ bị bóp méo bởi ánh nhìn xã hội. Dưới ngòi bút của Kirino, cái “xấu” không chỉ là ngoại hình, mà là kết tinh của sự khước từ, của những tổn thương bị dồn nén qua năm tháng.
Xấu là bản cáo trạng khốc liệt đối với những giá trị đạo đức bề ngoài, nơi vẻ đẹp được tôn thờ còn nỗi đau bị chôn vùi. Các nhân vật trong truyện đều sống trong một xã hội khép kín, nơi con người đánh giá nhau qua tiêu chuẩn thành công, sắc đẹp và địa vị. Chính trong bối cảnh đó, Natsuo Kirino đã dựng lên một thế giới đầy nghịch lý – nơi phụ nữ dù mạnh mẽ đến đâu cũng dễ dàng bị nuốt chửng bởi cô đơn và khinh miệt.
Văn phong của Kirino lạnh, sắc như dao cắt. Bà không né tránh sự tàn nhẫn mà nhân vật phải chịu, trái lại, bà để người đọc đối diện trực tiếp với nỗi sợ, sự ghê tởm và cảm giác trống rỗng lan dần trong từng trang viết. Xấu không mang đến hy vọng, nhưng lại buộc người đọc phải suy ngẫm về cái giá của sự tồn tại – khi con người bị buộc phải đánh đổi nhân tính để được thừa nhận.
Không có kết thúc dễ chịu hay bài học đạo đức, Xấu là tiếng kêu thầm lặng nhưng đau đớn của những linh hồn bị lãng quên, một tấm gương phản chiếu sự thật trần trụi rằng cái đẹp và cái xấu chỉ là hai mặt của cùng một bi kịch mang tên con người.




