Những Cánh Thư Hè của Alphonse Daudet mang đến một thế giới đầy ánh nắng, ký ức và những rung động dịu dàng của tuổi nhỏ. Với bút pháp vừa tinh tế vừa chân thật, Daudet tái hiện những ngày hè ở miền Nam nước Pháp bằng tất cả vẻ đẹp giản dị: những cánh đồng ngập gió, những ngôi trường làng cũ kỹ, tiếng ve ran buổi trưa và nhịp sống bình lặng của người dân quê. Trong bối cảnh ấy, những lá thư – đôi khi hồn nhiên, đôi khi xúc động – trở thành mạch nối giữa con người với nhau, giữa quá khứ với hiện tại, giữa tuổi trẻ đã qua và những gì còn ở lại trong ký ức.
Nhân vật trung tâm của truyện là một cậu bé học trò tên Jacques, người vừa kết thúc năm học và háo hức bước vào kỳ nghỉ hè dài ngày. Jacques sống cùng gia đình ở một ngôi làng nhỏ, nơi mà mọi niềm vui đều mộc mạc nhưng chân thành. Vào dịp hè, cậu nhận nhiệm vụ giúp cha đưa thư – công việc tưởng như chỉ mang tính thay thế, nhưng lại mở ra cho Jacques những trải nghiệm đầu đời về cuộc sống, con người và chính bản thân mình.
Mỗi lá thư mà Jacques mang đi không chỉ là tờ giấy phong bì kín mít, mà còn là câu chuyện riêng của từng người gửi. Lá thư của người mẹ gửi cho cậu con trai đang đi học xa, mong con giữ gìn sức khỏe và trở về sớm; lá thư của người lính trẻ gửi bạn gái, đầy những lời nhớ thương vừa e dè vừa mãnh liệt; lá thư của ông chủ điền trang gửi đối tác, chất chứa sự tính toán nhưng cũng hé lộ nỗi lo toan của người gánh vác gia đình. Mỗi lần giao thư, Jacques lại chứng kiến những khoảnh khắc rất người: nụ cười, nước mắt, sự chờ đợi hay nỗi thất vọng thầm kín. Những điều ấy, dù cậu chưa đủ lớn để hiểu hết, vẫn gieo vào lòng Jacques một cảm giác ấm áp và một sự trưởng thành nhẹ nhàng.
Một trong những nhân vật đáng nhớ nhất là cô bé Rosette, người bạn mà Jacques thầm mến. Mỗi ngày đi qua ngôi nhà trồng đầy hoa của Rosette, Jacques đều hồi hộp dù chẳng nói với cô lời nào. Tình cảm trong trẻo ấy được Daudet miêu tả với sự dịu dàng đặc trưng, khiến người đọc dễ dàng nhớ lại chính những rung động đầu tiên của mình. Trong những ngày hè ấy, Jacques muốn gửi cho Rosette một lá thư nhưng mãi không đủ can đảm. Cảm giác lúng túng và mong chờ của cậu tạo nên một trong những nét đẹp nhất của cuốn sách.
Tác phẩm còn khắc họa vẻ đẹp của làng quê miền Nam nước Pháp qua các nhân vật như bác đưa thư già đầy kinh nghiệm, bà lão sống một mình luôn ngóng những lá thư hiếm hoi, hay những gia đình nông dân chân chất. Mỗi người đều hiện lên bằng nét phác nhẹ nhưng sống động, góp phần xây dựng không khí ấm áp, bình yên mà Daudet luôn gìn giữ trong văn chương của mình.
Những Cánh Thư Hè không phải câu chuyện lớn lao hay kịch tính, mà là bức tranh dịu dàng về những ngày thơ trẻ – nơi những lá thư mang theo hy vọng và tấm lòng của con người, nơi mùa hè trở thành thời gian để Jacques học cách quan sát thế giới, lắng nghe trái tim mình và hiểu rằng những điều nhỏ bé nhất đôi khi lại là điều đẹp đẽ nhất trong đời.




