Tới Ngọn Hải Đăng của Virginia Woolf là một trong những tác phẩm tiêu biểu nhất của dòng văn học hiện đại chủ nghĩa, nơi những suy tư, cảm giác và khoảnh khắc nội tâm được đặt lên hàng đầu, vượt lên trên các sự kiện bề mặt. Trong cuốn sách này, Woolf tạo nên một thế giới vừa mơ hồ vừa sắc nét, nơi thời gian trôi chảy theo nhịp điệu tâm hồn con người nhiều hơn là theo chuyển động khách quan của thực tại. Đó là một phản chiếu tinh tế của đời sống, nơi mỗi ý nghĩ, mỗi ánh nhìn và mỗi cảm xúc đều trở thành một phần quan trọng của câu chuyện.
Tâm điểm của tác phẩm là gia đình Ramsay và những người bạn thân quen tụ hội bên ngôi nhà mùa hè gần biển. Từ bối cảnh tưởng chừng bình yên ấy, Woolf mở ra một mạng lưới cảm xúc phức tạp và những lớp suy nghĩ chồng chéo. Hành trình đến ngọn hải đăng – một chuyến đi nhỏ nhưng chất chứa nhiều ý nghĩa – trở thành cái trục để tác giả soi chiếu những chuyển biến tinh tế trong tâm hồn các nhân vật. Thực ra, ngọn hải đăng không chỉ là một điểm đến trong không gian mà còn là biểu tượng của mong muốn, của sự khao khát hướng tới điều không thể nắm bắt hoàn toàn.
Điều làm Tới Ngọn Hải Đăng trở nên cuốn hút chính là cách Woolf sử dụng dòng ý thức. Bà để cho câu chữ trôi theo mạch suy nghĩ tự nhiên của nhân vật, khiến người đọc có cảm giác như đang đi lạc vào thế giới nội tâm đầy tầng tầng lớp lớp của họ. Những điều không được nói ra bằng lời trong cuộc sống thường nhật lại vang lên rõ ràng trong tâm trí; những phân vân, ngập ngừng, nỗi buồn nhỏ bé hay niềm vui chợt đến đều trở thành chủ thể của mạch truyện.
Nhân vật bà Ramsay hiện lên như một biểu tượng của sự dịu dàng, chu toàn và vẻ đẹp nữ tính theo quan niệm truyền thống. Trong khi đó, ông Ramsay lại đại diện cho lý trí, tri thức và nhu cầu khẳng định bản thân. Sự đối lập ấy phản chiếu những căng thẳng tinh tế trong mối quan hệ vợ chồng – những yêu thương, hy sinh và cả những nỗi buồn âm ỉ khó gọi thành tên. Xung quanh họ là những người bạn mỗi người mang một thế giới riêng, một niềm tin, một sự cô độc hay một khát vọng chưa tìm được lối thoát.
Một điểm đặc sắc nữa của tác phẩm là cách Woolf để thời gian trở thành một nhân vật. Phần giữa của cuốn sách – nơi thời gian trôi qua trong im lặng, mang theo mất mát, đổi thay và những dấu vết của chiến tranh – tạo nên cảm giác vừa vô thường vừa đau xót. Qua đó, ta cảm nhận được sự trôi chảy bất định của đời người và cái mong manh của mọi điều tưởng chừng bền vững.
Không giống những cuốn tiểu thuyết chú trọng tình tiết hay cao trào kịch tính, Tới Ngọn Hải Đăng hướng người đọc vào chiều sâu của suy tưởng. Đây là một tác phẩm dành cho những ai yêu văn chương tinh tế, thích khám phá thế giới nội tâm và muốn tìm đến những trang viết khơi gợi vẻ đẹp lặng thầm của cuộc sống. Virginia Woolf đã tạo nên một cuốn sách không chỉ để đọc, mà để cảm, để suy ngẫm và để lắng lại.




