Một Người Chân Chính của Boris Polevoi là một trong những tác phẩm tiêu biểu nhất của văn học Xô Viết thời kỳ Chiến tranh Vệ quốc vĩ đại, kể lại câu chuyện có thật nhưng được hư cấu nghệ thuật hóa về nghị lực, lòng dũng cảm và tinh thần kiên cường của con người trước nghịch cảnh. Với giọng văn chân thực, xúc động và đầy sức mạnh, cuốn tiểu thuyết đã trở thành biểu tượng cho tinh thần “không khuất phục” của con người Liên Xô trong thời chiến.
Nhân vật trung tâm của truyện là Aleksei Meresyev – một phi công trẻ, tài năng, dũng cảm và yêu đời. Trong một trận không chiến, máy bay của anh bị bắn hạ, anh rơi xuống vùng rừng sâu giữa mùa đông lạnh giá. Bị thương nặng, đói khát, mất phương hướng, Meresyev phải lê mình qua băng tuyết suốt nhiều ngày, chiến đấu với đau đớn và tuyệt vọng chỉ để giữ lại sự sống. Khi được cứu, anh gần như đã kiệt sức, và bi kịch ập đến khi bác sĩ buộc phải cắt bỏ cả hai chân để cứu mạng anh.
Với bất kỳ ai khác, điều đó có thể là dấu chấm hết. Nhưng với Meresyev, đó lại là khởi đầu cho một cuộc chiến khác – cuộc chiến với chính bản thân. Bằng nghị lực phi thường, anh không chỉ học cách đi lại bằng đôi chân giả, mà còn quyết tâm trở lại bầu trời, tiếp tục làm phi công chiến đấu. Và anh đã làm được điều tưởng như không thể: lái máy bay, chiến đấu và chiến thắng kẻ thù, như một minh chứng sống động cho sức mạnh tinh thần của con người.
Boris Polevoi không chỉ kể một câu chuyện anh hùng, ông khắc họa một con người – một con người bình thường với những nỗi sợ, đau đớn, yếu đuối, nhưng nhờ niềm tin và ý chí, đã vượt lên tất cả. Meresyev không phải là người siêu phàm, mà chính vì anh quá con người – biết sợ, biết tuyệt vọng, nhưng không chịu khuất phục – nên anh trở thành hình mẫu của cái gọi là “người chân chính”.
Giọng văn của Polevoi giản dị, mộc mạc nhưng thấm đẫm cảm xúc. Ông không tô vẽ chiến công bằng những lời ca ngợi hùng tráng, mà để hành động và ý chí của nhân vật tự nói lên sức mạnh. Từng đoạn mô tả cảnh Meresyev lê mình qua tuyết, tập đi bằng đôi chân giả, hay lần đầu trở lại buồng lái, đều được viết bằng sự đồng cảm sâu sắc, khiến người đọc không chỉ khâm phục mà còn xúc động đến tận đáy lòng.
Một Người Chân Chính không chỉ là bản hùng ca ca ngợi tinh thần anh hùng, mà còn là lời khẳng định giá trị nhân bản sâu xa: con người chỉ thật sự cao cả khi dám đối mặt với số phận, dám vươn lên từ tro tàn thất bại. Hình tượng Meresyev đã vượt ra ngoài biên giới nước Nga, trở thành biểu tượng toàn cầu của ý chí sống, của niềm tin vào sức mạnh nội tâm – rằng trong mỗi con người đều tiềm ẩn một “anh hùng” nếu họ không chịu đầu hàng.
Cho đến hôm nay, Một Người Chân Chính vẫn là cuốn sách khiến người đọc xúc động, không chỉ bởi tinh thần thời đại mà còn vì thông điệp bất tử của nó: lòng dũng cảm, nghị lực và niềm tin có thể biến điều không thể thành có thể – và đó chính là phẩm chất của một con người chân chính.




