Ruồng Bỏ của J. M. Coetzee là một tiểu thuyết sắc lạnh và ám ảnh, nơi tác giả dùng sự tối giản trong ngôn từ để phơi bày những va đập dữ dội của đạo đức, quyền lực và bản chất con người. Câu chuyện xoay quanh David Lurie, một giảng viên trung niên ở Cape Town, người bị cuốn vào vòng xoáy sụp đổ sau một mối quan hệ đầy tranh cãi với một nữ sinh. Khi sự nghiệp bị hủy hoại, ông rời thành phố, tìm đến trang trại hẻo lánh của cô con gái Lucy, và tại đó, mọi khái niệm về tội lỗi, trừng phạt, tự do và xứng đáng đều bị thử thách.
J. M. Coetzee đặt nhân vật vào những hoàn cảnh khắc nghiệt để buộc người đọc đối diện với câu hỏi: đâu là giới hạn của sự sám hối? David Lurie không phải kiểu nhân vật được xây dựng để người đọc đồng cảm; ông thường cứng nhắc, kiêu hãnh, thậm chí cố chấp trong những niềm tin của riêng mình. Sự ruồng bỏ mà ông phải chịu không chỉ đến từ xã hội mà còn từ chính nội tâm – nơi ông buộc phải đối diện với bản chất thật của mình sau khi mọi lớp vỏ trí thức bị bóc tách.
Ở tuyến truyện của Lucy, Coetzee mở rộng tấm gương phản chiếu về bạo lực và bất ổn trong bối cảnh hậu Apartheid. Cuộc tấn công tàn bạo mà cô phải trải qua là bước ngoặt khiến cả hai cha con phải đối diện với thực tại: những đổ vỡ của lịch sử, sự mơ hồ của công lý và mong manh của sự an toàn. Sự lựa chọn của Lucy – điều khiến David không hiểu nổi – trở thành điểm chạm triết học quan trọng của cuốn sách, một lời luận về việc con người phải tìm cách tồn tại như thế nào trong một thế giới đầy thương tổn.
Giọng văn của Coetzee điềm tĩnh nhưng giàu sức nặng, từng câu chữ như giữ khoảng cách mà vẫn gợi nên những vết cắt sâu. Ông để câu chuyện trôi đi lạnh lùng, không tâng bốc, không biện minh, và cũng không phán xét. Nhờ đó, Ruồng Bỏmang đến cảm giác về một công trình văn chương nơi đạo đức và bản năng được mổ xẻ bằng con dao sắc nhất: sự trung thực tuyệt đối trong miêu tả con người.
Qua hành trình của David Lurie, tác phẩm trở thành một suy tư lớn về khả năng chuộc lỗi: liệu có tồn tại sự tha thứ trọn vẹn, hay con người chỉ có thể cố gắng sống tiếp dù mang trong mình những sai lầm không thể tẩy xóa? Coetzee không đưa ra câu trả lời rõ ràng, nhưng ông tạo ra một không gian để người đọc tự đối diện với những vùng tối trong chính mình.
Ruồng Bỏ là một tác phẩm mạnh mẽ, thách thức và sâu sắc, kết hợp giữa tấn bi kịch cá nhân và câu chuyện rộng lớn về xã hội Nam Phi đương đại. Đây là một cuốn tiểu thuyết khiến người đọc phải suy nghĩ rất lâu sau khi gấp sách, bởi nó chạm tới những điều sâu nhất và khó nói nhất về con người.




