Bàn Về Giáo Dục của J. Krishnamurti là tác phẩm đào sâu vào bản chất của giáo dục và mục đích thực sự của việc học. Krishnamurti cho rằng giáo dục cần vượt khỏi khuôn khổ của các hệ thống truyền thống vốn nhấn mạnh thành tích, cạnh tranh và áp lực, để hướng tới việc nuôi dưỡng một con người tự do, sáng suốt và có khả năng hiểu chính mình.
Cuốn sách tập trung phân tích những yếu tố làm thui chột tư duy độc lập như sợ hãi, thói quen tuân phục và mong muốn đạt được vị trí xã hội. Tác giả khẳng định rằng khi tâm trí bị chi phối bởi những động cơ này, kiến thức trở nên cơ giới, còn con người mất đi khả năng quan sát và sáng tạo. Vì vậy, giáo dục phải giúp người học giải phóng khỏi các khuôn mẫu tâm lý, từ đó tiếp cận thế giới bằng tinh thần cởi mở và tự chủ.
Krishnamurti nhìn nhận người thầy như người đồng hành hơn là người áp đặt. Người thầy cần thấu hiểu bản chất của học trò, nuôi dưỡng sự tự tin và khả năng tự suy nghĩ. Dạy học, theo ông, không chỉ là truyền đạt kiến thức mà còn là tạo điều kiện để người học khám phá năng lực tự nhiên của bản thân, phát triển nhân cách theo cách hài hòa.
Tác phẩm cũng nhấn mạnh vai trò của môi trường học tập. Một môi trường đầy áp lực và so sánh khiến tâm trí bị bó hẹp, còn một môi trường nuôi dưỡng sự tự do sẽ mở ra khả năng tiếp nhận sâu sắc. Krishnamurti đề cao không gian nơi con người có thể quan sát, lắng nghe và học từ đời sống thực, không bị định hướng bởi nỗi sợ hay thành kiến.
Bàn Về Giáo Dục là một sự gợi mở mạnh mẽ về con đường xây dựng một nền giáo dục mang tính nhân bản, trong đó mỗi cá nhân được phát triển toàn diện từ trí tuệ đến nội tâm. Đây là cuốn sách dành cho những ai quan tâm tới sự chuyển hóa của con người thông qua học hỏi và sự tỉnh thức.




