Đợi Của là một trong những truyện ngắn xuất sắc của F. Scott Fitzgerald – nhà văn nổi tiếng với văn phong tinh tế, sâu lắng và khả năng lột tả những khía cạnh u uẩn trong tâm hồn con người. Khác với bức tranh hào nhoáng, rực rỡ trong Gatsby Vĩ Đại, Đợi Của lại mang một không khí buồn bã và trầm lặng, thể hiện nỗi cô đơn, khắc khoải của con người trước thời gian và những kỳ vọng dang dở.
Nhân vật chính trong truyện là George O’Kelley – một người đàn ông từng trải, sống cô độc trong một ngôi nhà lớn ở vùng quê nước Mỹ. Mỗi mùa hè, ông đón những người cháu trai đến nghỉ, nhưng những cuộc gặp gỡ ấy chỉ như một cái bóng mờ nhạt – bởi George lúc nào cũng như đang chờ đợi điều gì đó. Không rõ ràng, không cụ thể – chỉ là một “cái gì” chưa đến. Đó có thể là một mối tình cũ, một cơ hội đã lỡ, hay đơn giản chỉ là một cảm giác trống rỗng mà ông không thể gọi tên.
Câu chuyện dường như không có cao trào. Từng chi tiết trôi qua chậm rãi, từ những buổi ăn chiều ảm đạm cho đến những cuộc trò chuyện rời rạc. Fitzgerald không vội vàng kể chuyện, mà để cảm xúc lắng lại trong những khoảng trống giữa các dòng chữ. Chính sự im lặng và buồn tẻ ấy lại trở thành trung tâm của câu chuyện – nơi phản chiếu một kiếp người đang trôi dạt giữa quá khứ và hiện tại, giữa hy vọng và tuyệt vọng.
Dưới ngòi bút của Fitzgerald, nhân vật George O’Kelley là một biểu tượng điển hình của tầng lớp trung niên Mỹ – những người từng mơ mộng, từng yêu cuồng nhiệt, nhưng rồi phải đối mặt với thực tế phũ phàng. Ông không làm gì sai, cũng không phải người thất bại, nhưng cuộc đời của ông cứ dần mờ nhạt đi, như một ngọn nến tàn lụi trong căn phòng không ai nhớ đến. Điều khiến Đợi Của ám ảnh chính là sự quen thuộc: ai trong chúng ta cũng từng có khoảnh khắc ngồi đó, im lặng và tự hỏi, “mình đang đợi điều gì?”
Fitzgerald đã viết câu chuyện này với giọng văn nhẹ nhàng nhưng đầy ám ảnh. Ông không lên án hay bi kịch hóa cuộc sống, mà để mọi thứ chảy trôi tự nhiên, đúng như cách thời gian đang xóa nhòa dần mọi thứ. Đợi Của là một bản giao hưởng buồn về nỗi cô đơn, thời gian và sự tàn phai của những giấc mơ.
Đối với những ai yêu thích văn chương sâu lắng và nhân bản, Đợi Của là một tác phẩm không thể bỏ qua – nơi Fitzgerald không chỉ kể chuyện, mà còn khơi dậy trong ta những câu hỏi không dễ trả lời về ý nghĩa của sự chờ đợi, và của cả cuộc đời.