Giải Phẫu Sự Phụ Thuộc của Takeo Doi là một tác phẩm kinh điển trong lĩnh vực tâm lý học Nhật Bản, nơi tác giả khám phá sâu sắc bản chất của một đặc điểm văn hóa và tâm lý cốt lõi của người Nhật – khái niệm amae, tức “sự phụ thuộc tình cảm” hay “sự nũng nịu được chấp nhận”. Cuốn sách không chỉ là một nghiên cứu về tâm lý cá nhân, mà còn là một tấm gương phản chiếu bản sắc tập thể của một dân tộc đã hòa quyện giữa kỷ luật và cảm xúc, giữa tự chủ và nhu cầu được thấu hiểu.
Takeo Doi, một bác sĩ tâm thần học được đào tạo tại Nhật và Mỹ, đã dùng nền tảng học thuật phương Tây để soi chiếu vào tâm lý phương Đông. Ông cho rằng tâm lý học hiện đại, vốn chịu ảnh hưởng mạnh từ Freud và các nhà phân tâm học Âu châu, chưa bao giờ thực sự lý giải được chiều sâu của những hành vi gắn bó phụ thuộc trong văn hóa Nhật Bản. Bằng cách phân tích amae, Doi cho thấy rằng trong mối quan hệ giữa người và người – từ cha mẹ với con cái, vợ chồng, đến nhân viên với cấp trên – luôn tồn tại một mong muốn được yêu thương, bao dung và chấp nhận mà không cần phải nói ra.
Theo Doi, amae không phải là sự yếu đuối hay thiếu trưởng thành. Ngược lại, đó là cội rễ của sự tin tưởng và gắn kết. Trong xã hội Nhật Bản, nơi các mối quan hệ cộng đồng được đặt lên hàng đầu, amae trở thành chất keo vô hình duy trì trật tự xã hội, giúp con người đồng cảm và hòa nhập. Tuy nhiên, khi nhìn từ góc độ cá nhân, chính nhu cầu phụ thuộc này lại có thể dẫn đến những mâu thuẫn nội tâm: con người vừa mong được dựa dẫm, vừa sợ mất tự do; vừa muốn được chấp nhận, vừa e ngại bị ràng buộc.
Điểm độc đáo của Giải Phẫu Sự Phụ Thuộc nằm ở chỗ Takeo Doi không chỉ mô tả hiện tượng tâm lý, mà còn mở rộng nó thành một lăng kính để nhìn vào văn hóa, ngôn ngữ và hành vi xã hội Nhật Bản. Ông giải thích vì sao người Nhật thường tránh nói “không” trực tiếp, vì sao sự đồng thuận và tinh thần tập thể lại quan trọng đến vậy, và vì sao mối quan hệ trong gia đình và công sở ở Nhật thường mang sắc thái vừa thân mật vừa ràng buộc.
Qua cuốn sách này, độc giả không chỉ hiểu thêm về cấu trúc tâm lý của người Nhật, mà còn có thể soi chiếu chính mình – bởi nhu cầu được yêu thương và chấp nhận là một phần căn bản của nhân tính, vượt qua biên giới văn hóa. Giải Phẫu Sự Phụ Thuộc vì thế không chỉ là một tác phẩm tâm lý học, mà còn là một bài học nhân văn sâu sắc về mối quan hệ giữa cá nhân và cộng đồng, giữa sự tự lập và lòng mong manh trong tình cảm con người.