Kỳ Án Ánh Trăng của Quỷ Cổ Nữ là một trong những tác phẩm tiêu biểu của dòng tiểu thuyết trinh thám – kinh dị Trung Quốc hiện đại, nổi bật bởi sự pha trộn khéo léo giữa chất điều tra phá án, yếu tố siêu nhiên huyền bí và những ám ảnh tâm lý sâu sắc. Cuốn sách đã góp phần khẳng định tên tuổi Quỷ Cổ Nữ, người thường được mệnh danh là “ông hoàng tiểu thuyết trinh thám kinh dị Trung Quốc”.
Câu chuyện mở đầu trong bầu không khí nhuốm màu huyền hoặc của một học viện y học. Những tưởng đây là nơi lý trí khoa học lên ngôi, thế nhưng lại xảy ra những vụ án mạng kỳ bí, tất cả đều liên quan đến ánh trăng – thứ ánh sáng tưởng chừng đẹp đẽ nhưng trong văn chương Quỷ Cổ Nữ lại trở thành biểu tượng cho cái chết và nỗi kinh hoàng. Nhân vật chính – thường là những sinh viên và giảng viên trẻ tuổi – bị cuốn vào vòng xoáy điều tra, khi mà mỗi manh mối lại dẫn họ đến gần hơn với một sự thật rùng rợn được che giấu phía sau vẻ ngoài yên bình.
Sức hấp dẫn của Kỳ Án Ánh Trăng nằm ở cách tác giả dàn dựng các tình huống đầy kịch tính: những cái chết bất ngờ, những dấu vết kỳ lạ để lại hiện trường, những giấc mơ rùng rợn như có liên hệ với thực tại. Người đọc vừa dõi theo từng bước phá án, vừa bị cuốn vào bầu không khí ma mị, nơi lý trí và nỗi sợ siêu nhiên liên tục đan xen. Quỷ Cổ Nữ có biệt tài khiến người đọc tin rằng có một thế lực bí ẩn nào đó đang thao túng mọi chuyện, rồi lại bất ngờ lật ngược vấn đề bằng những lý giải logic đầy thuyết phục.
Điểm nhấn khác của tác phẩm chính là sự khai thác tâm lý nhân vật. Ánh trăng trong truyện không chỉ là phông nền cho các vụ án, mà còn soi chiếu vào những góc tối trong tâm hồn con người: sự ám ảnh, mặc cảm tội lỗi, lòng đố kỵ, hay sự sợ hãi tiềm ẩn từ quá khứ. Nhiều nhân vật tưởng chừng bình thường lại che giấu những bí mật kinh hoàng, khiến độc giả liên tục nghi ngờ và đặt câu hỏi về bản chất thật của họ.
Phong cách viết của Quỷ Cổ Nữ giàu chất điện ảnh, nhịp kể nhanh, dồn dập, kết hợp miêu tả rùng rợn với những đoạn đối thoại sắc lạnh. Không gian học viện được ông biến thành một mê cung vừa quen thuộc vừa đáng sợ, nơi hành lang dài, giảng đường vắng hay phòng thí nghiệm âm u đều có thể trở thành bối cảnh cho những bi kịch đẫm máu.
Kỳ Án Ánh Trăng không chỉ dừng lại ở việc mang đến cảm giác sợ hãi và hồi hộp, mà còn là một lời chất vấn về ranh giới giữa khoa học và mê tín, giữa cái thực và cái ảo. Nó buộc người đọc phải suy nghĩ: liệu những gì ta coi là “hiện tượng siêu nhiên” chỉ đơn giản là những sự thật chưa được lý trí khám phá? Hay chính tâm lý con người, với nỗi sợ và ám ảnh, mới là thứ ma quỷ đáng sợ nhất?
Cái kết của tác phẩm là một điểm sáng, khi Quỷ Cổ Nữ đưa ra lời giải bất ngờ nhưng hợp lý, khiến độc giả vừa thỏa mãn, vừa phải ngẫm nghĩ về sự mong manh của lý trí trước bóng tối của bản năng và sự mù lòa của niềm tin. Chính sự giao thoa giữa trinh thám, kinh dị và tâm lý đã tạo nên sức hút đặc biệt, giúp Kỳ Án Ánh Trăng trở thành một trong những cuốn sách đáng đọc nhất của Quỷ Cổ Nữ.