Luân Lý Học của Aristotle là một trong những tác phẩm triết học có ảnh hưởng sâu sắc nhất trong lịch sử tư tưởng nhân loại, đặt nền móng cho khoa học đạo đức phương Tây. Tác phẩm thường được biết đến dưới tên Nicomachean Ethics, do chính Aristotle biên soạn và được cho là mang tên người con trai của ông, Nicomachus. Qua cuốn sách này, Aristotle không chỉ đặt câu hỏi “thế nào là sống tốt”, mà còn mở ra một hệ thống tư duy về hạnh phúc, đức hạnh và ý nghĩa của đời người.
Trọng tâm của Luân Lý Học là khái niệm eudaimonia, thường được dịch là “hạnh phúc” hay “sự thịnh vượng của linh hồn”. Theo Aristotle, hạnh phúc không phải là khoái lạc tức thời hay thành công vật chất, mà là trạng thái viên mãn của con người khi sống phù hợp với lý trí – đặc tính cao nhất của bản thể con người. Hạnh phúc là kết quả của việc hành động đúng đắn, bền bỉ và có mục tiêu, chứ không đến từ may mắn hay cảm xúc ngẫu nhiên.
Aristotle phân tích tỉ mỉ các đức hạnh (virtues) – những phẩm chất giúp con người hướng đến đời sống tốt đẹp. Ông chia chúng thành hai loại: đức hạnh trí tuệ (như khôn ngoan, hiểu biết, cẩn trọng) và đức hạnh đạo đức (như can đảm, tiết độ, công bằng). Mỗi đức hạnh là sự lựa chọn đúng mực nằm giữa hai cực đoan – chẳng hạn, can đảm nằm giữa hèn nhát và liều lĩnh. Đây chính là “thuyết trung dung” nổi tiếng của Aristotle, một nguyên tắc cân bằng có thể áp dụng trong mọi lĩnh vực của đời sống.
Bên cạnh đó, Luân Lý Học cũng bàn sâu về vai trò của cộng đồng và chính trị. Theo Aristotle, con người là “động vật chính trị” (zoon politikon), và không ai có thể đạt tới hạnh phúc trọn vẹn khi tách khỏi xã hội. Đời sống đạo đức chỉ có thể được nuôi dưỡng trong khuôn khổ của một cộng đồng tốt, nơi luật pháp và giáo dục cùng hướng con người tới điều thiện.
Tác phẩm không chỉ là một bản luận triết lý trừu tượng, mà còn là kim chỉ nam thực hành, dạy con người biết sống có mục tiêu, biết điều chỉnh ham muốn, biết lựa chọn con đường đúng đắn giữa vô vàn cám dỗ. Hơn hai ngàn năm đã trôi qua, nhưng Luân Lý Học của Aristotle vẫn là nền tảng cho triết học đạo đức, chính trị và giáo dục hiện đại.
Với sự kết hợp giữa lý trí, trực giác và tinh thần nhân văn, Aristotle đã biến Luân Lý Học thành một di sản bất hủ – nơi mà mỗi con người, dù ở thời đại nào, cũng có thể tìm thấy lời chỉ dẫn để sống một đời đáng sống.