May Tôi Là Người Có Giáo Dục là một tuyển tập truyện ngắn châm biếm đầy dí dỏm và sâu sắc của nhà văn Thổ Nhĩ Kỳ Aziz Nesin – cây bút trào phúng nổi tiếng thế giới với khả năng soi chiếu hiện thực xã hội qua tiếng cười thâm thúy. Trong tập truyện này, Aziz Nesin tiếp tục thể hiện phong cách đặc trưng của mình: giễu nhại, mỉa mai và lột tả những nghịch lý trong đời sống con người bằng những câu chuyện tưởng như bình thường nhưng lại ẩn chứa tầng sâu triết lý.
Các truyện ngắn trong May Tôi Là Người Có Giáo Dục thường lấy bối cảnh đời thường: một người dân lao động, một viên chức nhỏ, hay một kẻ cơ hội… Những nhân vật này mang trong mình những khát vọng, toan tính và thói tật rất “người” – đôi khi nhỏ nhen, đôi khi ngây ngô, nhưng luôn chân thật đến buồn cười. Bằng giọng văn châm biếm nhẹ nhàng mà sắc bén, tác giả vẽ nên bức tranh xã hội với đầy đủ gam màu: giả dối, tham lam, lố bịch, song cũng không thiếu tình thương và lòng nhân hậu.
Điểm đặc biệt trong tập truyện là khả năng biến bi kịch thành hài kịch của Aziz Nesin. Ông khiến người đọc bật cười trước sự phi lý của con người và hệ thống, nhưng nụ cười ấy luôn vương chút đắng cay. Dưới ngòi bút ông, “giáo dục” không chỉ là học vấn mà còn là nhân cách, là khả năng biết xấu hổ, biết nhìn lại chính mình. Vì vậy, nhan đề May Tôi Là Người Có Giáo Dục vang lên vừa như một lời tự trào, vừa là lời mỉa mai sâu sắc đối với những kẻ tưởng mình hiểu biết nhưng thực ra rỗng tuếch.
Ngôn ngữ giản dị, giàu hình ảnh và đối thoại sinh động khiến tập truyện trở nên gần gũi, dễ đọc nhưng không kém phần sâu cay. Cái hài của Aziz Nesin không chỉ để mua vui mà để người đọc sau mỗi nụ cười phải suy ngẫm: thế nào là người có giáo dục thật sự, và liệu chúng ta có đang sống đúng với những gì mình tin là “đúng đắn”?
May Tôi Là Người Có Giáo Dục là cuốn sách dành cho những ai yêu thích văn học trào phúng, muốn tìm kiếm sự giải trí nhưng đồng thời cũng muốn nhìn thấy chính mình trong những tấm gương mỉa mai mà Aziz Nesin khéo léo dựng lên. Đây là minh chứng rõ ràng cho tài năng bậc thầy của một nhà văn đã biến tiếng cười thành vũ khí mạnh mẽ để phản ánh xã hội và con người.




