Mối Chúa là tiểu thuyết nổi bật của tác giả Đãng Khấu – một cây bút mới nhưng đầy táo bạo trong văn học đương đại Trung Quốc. Tác phẩm gây ấn tượng mạnh mẽ nhờ sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa yếu tố kinh dị, hiện thực và ngụ ngôn xã hội, tạo nên một câu chuyện vừa rùng rợn, vừa ám ảnh, nhưng cũng đầy chất triết lý về con người, quyền lực và bản năng sinh tồn.
Lấy bối cảnh tại một vùng quê nghèo hẻo lánh, nơi mà thời gian dường như đã bỏ quên, Mối Chúa bắt đầu bằng việc một nhà nghiên cứu sinh vật học trẻ tuổi tên là Đinh Triệu Đống đến điều tra về sự biến mất kỳ lạ của một số người dân. Từ đây, anh dần khám phá ra một bí mật ghê rợn bị che giấu hàng trăm năm: sự tồn tại của một loài “mối chúa” – sinh vật kỳ dị nắm quyền sinh sát cả một cộng đồng. Không chỉ là một loài côn trùng tiến hóa đặc biệt, mối chúa trong tác phẩm còn mang hình tượng gần như thần thánh, trở thành biểu tượng cho quyền lực tối cao, sự mê tín và nỗi sợ hãi bị điều khiển.
Tác phẩm không đơn thuần là câu chuyện kinh dị hay giả tưởng, mà còn là một lời ẩn dụ sâu sắc về bản chất con người. Dưới lớp vỏ ghê rợn, Mối Chúa đặt ra những câu hỏi về niềm tin mù quáng, sự lệ thuộc vào quyền lực và cái giá phải trả khi con người đánh mất tự do tư duy. Cộng đồng trong truyện sống trong sợ hãi, sẵn sàng hiến tế, tuân lệnh vô điều kiện và chấp nhận lối sống kỳ quái, phi nhân tính chỉ để tồn tại. Đó không chỉ là hình ảnh ẩn dụ cho sự nô dịch của con người dưới những thế lực thần bí, mà còn là sự phản chiếu của một xã hội bị tha hóa, nơi con người trở thành công cụ, mất đi nhân cách và tiếng nói.
Ngôn ngữ của Đãng Khấu đầy hình ảnh và mang tính điện ảnh cao. Ông miêu tả môi trường sống, tập tục và sinh hoạt của dân làng với chi tiết sống động, tạo nên một bầu không khí u ám, đậm chất dân gian và huyền hoặc. Những tình tiết kinh dị được đẩy lên cao trào một cách tự nhiên, không quá lạm dụng máu me, nhưng vẫn đủ khiến người đọc rùng mình. Điều làm Mối Chúa trở nên khác biệt chính là cách tác giả dùng chất liệu kinh dị để truyền tải thông điệp về sự thức tỉnh, tự do và phản kháng.
Nhân vật Đinh Triệu Đống đại diện cho lý trí, khoa học và tinh thần đặt câu hỏi. Anh dấn thân vào nơi nguy hiểm không chỉ để tìm lời giải cho một bí ẩn, mà còn để vạch trần sự thật bị che đậy, đối đầu với một thế lực đầy ám ảnh và quái dị. Cuộc chiến của anh không chỉ là với mối chúa, mà còn là với chính nỗi sợ và sự cam chịu đã ăn sâu trong lòng người.
Mối Chúa là một tác phẩm lạ lùng, dữ dội và đầy ám ảnh, khiến người đọc không chỉ bị cuốn theo câu chuyện mà còn phải suy ngẫm sâu xa về chính xã hội, bản chất con người và sự sống còn trong một thế giới bị điều khiển bởi nỗi sợ.