Một Chỉ Dẫn Cho Người Bị Bối Rối của E. F. Schumacher là một tác phẩm triết học và suy tưởng sâu sắc, ra đời trong bối cảnh con người hiện đại đang chìm trong khủng hoảng ý nghĩa giữa một thế giới tràn ngập tri thức nhưng thiếu định hướng tinh thần. Không phải là một cuốn sách dạy triết học theo nghĩa hàn lâm, tác phẩm này giống như một bản đồ tinh thần dành cho những ai đang cảm thấy lạc lõng giữa mê cung của khoa học, tôn giáo, chính trị và đời sống vật chất.
Schumacher – nhà kinh tế học nổi tiếng với Nhỏ Là Đẹp – lần này rời bỏ những con số và biểu đồ để đi tìm nền tảng của tư tưởng và giá trị sống. Ông bắt đầu bằng một quan sát đơn giản: nhân loại hiện đại đã đạt đến đỉnh cao của hiểu biết khoa học và công nghệ, nhưng đồng thời lại đánh mất khả năng trả lời những câu hỏi cơ bản nhất của đời người – Ta là ai? Vì sao ta sống? Điều gì thực sự có ý nghĩa? Theo Schumacher, nguyên nhân nằm ở việc chúng ta đã giới hạn tri thức trong phạm vi vật chất, coi những gì đo lường được là duy nhất có thật, và bỏ quên chiều sâu tâm linh vốn là phần cốt lõi của nhận thức.
Trong Một Chỉ Dẫn Cho Người Bị Bối Rối, Schumacher đề xuất bốn cấp độ của tri thức – vật chất, sự sống, ý thức và tự nhận thức – tương ứng với bốn mức độ hiện hữu của con người. Ông cho rằng muốn hiểu thế giới, trước hết phải hiểu chính mình; muốn hiểu chính mình, cần vượt qua cái nhìn duy lý thuần túy để tiếp cận trực giác và tâm linh. Ở đây, Schumacher không khuyên con người quay lưng lại với khoa học, mà kêu gọi một sự hòa giải: khoa học giúp ta hiểu thế giới bên ngoài, còn tâm linh giúp ta hiểu thế giới bên trong. Thiếu một trong hai, con người sẽ mất cân bằng và trở nên “bối rối” trong chính tri thức của mình.
Schumacher cũng phê phán mạnh mẽ nền giáo dục hiện đại – nơi tri thức được phân mảnh, nơi sinh viên có thể thông thạo kỹ thuật nhưng không hiểu mục đích của sự sống. Ông kêu gọi khôi phục “trí tuệ truyền thống” – thứ từng được gìn giữ trong các tôn giáo và triết học cổ đại – như một nền tảng để con người tìm lại định hướng tinh thần. Đối với ông, sự khôn ngoan (wisdom) chứ không phải thông tin hay kỹ năng, mới là thứ mà thời đại cần nhất.
Với văn phong giản dị, sâu lắng và thấm đượm tinh thần nhân bản, Một Chỉ Dẫn Cho Người Bị Bối Rối không chỉ dành cho những ai quan tâm đến triết học, mà còn cho bất cứ người nào đang tìm kiếm một la bàn cho đời sống tinh thần. Tác phẩm là lời nhắc rằng giữa thế giới đầy biến động, điều quan trọng không phải là biết thật nhiều, mà là biết điều gì đáng để tin, để sống và để hướng tới.