Ngồi Khóc Trên Cây là một tác phẩm đặc biệt của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh – người nổi tiếng với những câu chuyện đầy cảm xúc về tuổi thơ và tuổi mới lớn. Trong cuốn sách này, ông mang đến một không gian đầy chất thơ, có chút liêu trai, pha trộn giữa thực và mộng, giữa ngây thơ và u uẩn, giữa tình bạn, tình yêu và những nỗi buồn rất đẹp. Đây không chỉ là một cuốn truyện thiếu nhi, mà là bản hòa âm tinh tế của những xúc cảm đầu đời, lòng vị tha và sự cứu rỗi giữa con người với nhau.
Câu chuyện kể về Tường – một chàng trai trẻ từ thành phố về quê nghỉ hè ở nhà người bác. Tại đây, Tường gặp cô bé tên Lan – một nhân vật kỳ lạ, sống ẩn mình trong ngôi nhà nhỏ gần rừng, gần như tách biệt khỏi thế giới. Lan có vẻ đẹp mơ màng và tính cách trầm lặng, ít nói, lúc nào cũng mang một nét buồn u uẩn. Dần dần, giữa Tường và Lan nảy sinh một mối liên hệ kỳ lạ – vừa như tình bạn, vừa như tình yêu, lại vừa như một sợi dây định mệnh nối liền hai tâm hồn cô đơn.
Lan không giống bất kỳ nhân vật nữ nào trong những truyện trước của Nguyễn Nhật Ánh. Cô sống giữa thiên nhiên, trò chuyện với cây cỏ, chim chóc, và dường như luôn mang theo một thế giới riêng trong tâm hồn – nơi có nỗi cô đơn, có sự tổn thương, nhưng cũng có vẻ đẹp thuần khiết và bí ẩn. Chính điều đó khiến Tường bị cuốn hút, và bắt đầu hành trình khám phá không chỉ Lan, mà cả bản thân mình – những cảm xúc mà cậu chưa từng nhận biết rõ ràng khi còn sống ở thành phố.
Điểm đặc biệt của Ngồi Khóc Trên Cây nằm ở cách Nguyễn Nhật Ánh pha trộn yếu tố huyền ảo với hiện thực. Những khung cảnh rừng núi, đồi cây, dòng suối, ánh trăng… được miêu tả đầy chất thơ, tạo cảm giác như bước vào một giấc mơ đẹp mà buồn. Nhưng trong cái mộng mị đó là những câu chuyện rất đời – về sự thiếu thốn tình thương, sự khác biệt, định kiến, và cả niềm hy vọng le lói trong những tâm hồn tưởng như đã khép kín.
Văn phong của Nguyễn Nhật Ánh trong truyện này mang vẻ trưởng thành và đằm sâu hơn thường lệ. Vẫn là giọng kể nhẹ nhàng, hài hước và gần gũi, nhưng lần này có nhiều đoạn chất chứa nỗi buồn man mác, khiến người đọc phải dừng lại suy nghĩ. Những dòng miêu tả nội tâm nhân vật được viết tinh tế, giàu cảm xúc, khiến người đọc cảm nhận rõ sự rung động đầu đời – mong manh, đẹp đẽ, nhưng cũng dễ tan biến như một giấc mơ.
Ngồi Khóc Trên Cây không chỉ là một câu chuyện tình cảm lãng mạn tuổi mới lớn, mà còn là lời nhắn nhủ dịu dàng về sự thấu hiểu, lòng bao dung và vẻ đẹp của những tâm hồn khác biệt. Trong thế giới ồn ào ngày nay, cuốn sách như một khoảng lặng hiếm hoi để người đọc soi lại chính mình, và đôi khi – học cách yêu thương một người chỉ đơn giản bằng việc ngồi bên họ, lặng lẽ, và chờ họ mở lòng.