Trái Tim Của Brutus của Higashino Keigo là một trong những tác phẩm tiêu biểu cho phong cách trinh thám độc đáo của nhà văn Nhật Bản được mệnh danh là “ông hoàng trinh thám đương đại”. Nếu như nhiều tiểu thuyết trinh thám thường tập trung vào việc hé lộ hung thủ thông qua những manh mối logic, thì Keigo lại tạo nên sức hấp dẫn bằng cách đi sâu vào tâm lý nhân vật, khai thác những ngóc ngách ẩn tối trong bản chất con người, từ đó khiến vụ án trở thành tấm gương phản chiếu đời sống và xã hội.
Trong Trái Tim Của Brutus, câu chuyện xoay quanh một vụ án mạng phức tạp, nơi bí mật quá khứ và những mối quan hệ chằng chịt đóng vai trò quan trọng hơn cả dấu vết hiện trường. Ngay từ nhan đề, Keigo đã gợi liên tưởng đến Brutus – nhân vật trong lịch sử La Mã, nổi tiếng với hành động phản bội Julius Caesar. Cái tên này không chỉ ám chỉ sự phản bội trong quan hệ giữa người với người, mà còn là ẩn dụ về những lằn ranh mong manh giữa niềm tin, dối trá và tham vọng.
Keigo sử dụng lối dẫn chuyện chậm rãi, tinh tế, tạo nên bầu không khí dồn nén, từng bước hé mở các lớp bí mật ẩn giấu sau vẻ ngoài tưởng chừng bình thường của nhân vật. Đằng sau tội ác là những mối quan hệ gia đình rạn nứt, sự xung đột giữa tình thân và lợi ích cá nhân, giữa lòng trung thành và sự phản bội. Mỗi nhân vật đều hiện lên không chỉ như một mắt xích trong vụ án, mà còn là một cá thể với những dằn vặt, đau khổ và khát vọng rất con người.
Điều khiến Trái Tim Của Brutus đặc sắc là cách Higashino Keigo đặt trọng tâm vào tâm lý tội phạm. Ông không chỉ muốn người đọc biết “ai là hung thủ”, mà còn buộc họ phải tự hỏi “tại sao tội ác lại xảy ra”. Chính động cơ, hoàn cảnh, và tâm lý mới là điểm mấu chốt, để lại dư âm sâu sắc hơn nhiều so với cú “lật kèo” thông thường của dòng trinh thám giải đố.
Bên cạnh đó, tác phẩm còn phản ánh những vấn đề xã hội đương đại của Nhật Bản: áp lực trong công việc, mâu thuẫn gia đình, sự cô đơn và mất niềm tin giữa người với người. Tất cả được lồng ghép một cách tự nhiên trong mạch truyện, khiến vụ án trở thành tấm gương phản chiếu hiện thực, chứ không chỉ là một trò chơi trí tuệ.
Ngôn ngữ của Keigo trong Trái Tim Của Brutus không cầu kỳ nhưng lại thấm thía. Ông có khả năng mô tả trạng thái tâm lý nhân vật bằng những chi tiết nhỏ nhưng sắc bén, khiến độc giả cảm nhận rõ rệt sự ngột ngạt, ám ảnh và day dứt. Đây cũng là yếu tố khiến nhiều người đọc Keigo không chỉ vì kịch tính của vụ án, mà còn bởi cảm xúc nhân sinh ông gợi ra.
Trái Tim Của Brutus vì thế không chỉ là một tiểu thuyết trinh thám gay cấn, mà còn là một tác phẩm văn học giàu chiều sâu, buộc người đọc phải suy ngẫm về lòng tin, sự phản bội và mặt tối trong tâm hồn con người. Đúng với phong cách Higashino Keigo, cuốn sách vừa làm thỏa mãn trí tò mò của những ai yêu thích suy luận, vừa khơi gợi sự đồng cảm và trăn trở về những câu hỏi muôn thuở của nhân loại.