Tù Nhân Của Thiên Đường là phần thứ ba trong bộ tứ Nghĩa Trang Những Cuốn Sách Bị Lãng Quên của tác giả Tây Ban Nha Carlos Ruiz Zafón – một bậc thầy kể chuyện với lối viết vừa bí ẩn, vừa đầy chất thơ. Nếu Bóng Hình Của Gió khơi mở hành trình tìm kiếm sự thật qua mê cung sách vở, còn Trò Lừa Của Thiên Thần vén bức màn những giấc mơ đen tối của người viết, thì Tù Nhân Của Thiên Đường là chiếc chìa khóa giúp người đọc ghép lại các mảnh ghép quá khứ, giải mã vận mệnh chằng chịt của những nhân vật đã từng bước vào thế giới sách của Zafón.
Lấy bối cảnh thành phố Barcelona những năm 1950, câu chuyện bắt đầu khi một người đàn ông bí ẩn đến hiệu sách Sempere và Con Trai – nơi Daniel Sempere và người bạn thân Fermin Romero de Torres làm việc – để mua một cuốn sách quý. Nhưng thay vì đơn thuần là một giao dịch, người khách này để lại một thông điệp ám chỉ một bí mật đen tối trong quá khứ của Fermin – người luôn nổi bật với tính cách hoạt bát, hài hước và trung thành.
Dưới lớp vỏ của một tiểu thuyết trinh thám và hồi hộp, Tù Nhân Của Thiên Đường là một bức tranh đầy cảm xúc về tình bạn, tình yêu, danh dự và sự phản bội. Qua những hồi tưởng của Fermin, người đọc được đưa trở lại những năm tháng hậu nội chiến Tây Ban Nha, nơi những tù nhân chính trị bị giam cầm trong pháo đài Montjuïc – một nơi mà cái thiện và cái ác luôn giằng co trong bóng tối. Chính tại nơi đó, quá khứ của Fermin giao cắt với một người đàn ông tên là David Martín – nhân vật trung tâm của Trò Lừa Của Thiên Thần, và từ đó hé lộ nhiều bí mật liên quan đến cha của Daniel cũng như bí ẩn xung quanh Nghĩa Trang Những Cuốn Sách Bị Lãng Quên.
Carlos Ruiz Zafón tiếp tục phô diễn tài năng xây dựng bầu không khí huyền bí, hòa quyện giữa hiện thực và tưởng tượng, giữa lịch sử và tiểu thuyết. Barcelona trong truyện vừa đẹp vừa u ám, vừa gần gũi vừa xa lạ – một nhân vật sống động không kém gì những con người đang gắn kết vận mệnh với thành phố này. Với lối viết dày cảm xúc và chất trữ tình mạnh mẽ, Zafón cho thấy văn chương không chỉ là công cụ kể chuyện, mà còn là một cách để con người lưu giữ ký ức và đấu tranh cho sự thật.
Tù Nhân Của Thiên Đường có thể được đọc độc lập, nhưng nếu đã từng bước vào thế giới của Bóng Hình Của Gió hay Trò Lừa Của Thiên Thần, người đọc sẽ cảm nhận rõ hơn sự tài tình trong cách Zafón kết nối các câu chuyện, tạo nên một tổng thể thống nhất về định mệnh, ký ức và sức mạnh của sách. Đây là một cuốn tiểu thuyết lôi cuốn, lắng đọng và đầy chất nhân văn, xứng đáng là một viên ngọc trong kho tàng văn học hiện đại châu Âu.