Xứ Sở Của Những Người Ngáp là một trong những tập truyện ngắn tiêu biểu của Aziz Nesin – nhà văn Thổ Nhĩ Kỳ nổi tiếng với giọng văn châm biếm sâu cay nhưng thấm đẫm nhân tình. Ở tác phẩm này, Nesin mở ra một thế giới tưởng tượng đầy nghịch lý, nơi con người sống trong sự mệt mỏi triền miên, chấp nhận ngáp dài trước mọi điều xảy ra xung quanh như một lẽ thường tình. Qua đó, ông dựng nên một bức tranh bi hài về xã hội hiện đại – nơi con người đánh mất cảm xúc, đánh mất lòng nhiệt thành và cả khả năng phản kháng trước những điều vô lý.
Trong Xứ Sở Của Những Người Ngáp, Nesin vẫn trung thành với phong cách đặc trưng của mình: châm biếm sâu sắc mà vẫn đầy nhân văn. Ông không chỉ kể những câu chuyện hài hước mà còn khéo léo phơi bày sự vô cảm, thói quen phục tùng và nỗi mỏi mệt tinh thần của con người trước guồng máy xã hội. Ở đó, mỗi nhân vật – từ người lao động bình thường đến quan chức, học giả – đều bị cuốn vào vòng lặp của sự chán chường, chỉ biết “ngáp” trước bất công thay vì hành động để thay đổi.
Cái hay của Nesin nằm ở chỗ ông khiến người đọc bật cười, nhưng nụ cười ấy mang theo dư vị chua xót. Khi nhân vật trong truyện ngáp, đó không chỉ là biểu hiện của sự buồn ngủ mà là lời tố cáo thầm lặng về một xã hội đã tước đi ý chí sống và khát vọng của con người. Ẩn dưới những mẩu chuyện ngắn gọn là triết lý thâm trầm: nếu con người chỉ biết chấp nhận mà không dám phản kháng, họ sẽ tự biến mình thành kẻ đứng nhìn thế giới mục ruỗng trong sự thờ ơ.
Bằng ngòi bút tinh tế, Nesin đã biến Xứ Sở Của Những Người Ngáp thành một tác phẩm vừa mang tính giải trí, vừa như lời cảnh tỉnh. Ông khiến ta nhận ra rằng giữa nhịp sống hiện đại, mệt mỏi và thờ ơ chính là kẻ thù lớn nhất của con người. Cười xong, người đọc sẽ thấy thấp thoáng nỗi buồn – và có lẽ, cũng tự hỏi: liệu mình có đang sống trong một “xứ sở của những người ngáp” nào đó hay không.




