Trong cuốn hồi ký đầy cay đắng và cũng đầy tiếng cười mang tên “Chạy Trời Không Khỏi Đau” (This Is Going to Hurt), Adam Kay đã bóc trần một thực tế trần trụi phía sau những chiếc áo blouse trắng của hệ thống y tế quốc gia Anh (NHS). Không phải là những thước phim hào nhoáng như trên truyền hình, cuốn sách là tập hợp những dòng nhật ký bí mật được viết bởi một bác sĩ trẻ đang loay hoay tìm cách cân bằng giữa trách nhiệm cứu người và sự sụp đổ của đời sống cá nhân. Qua ngòi bút trào phúng nhưng không kém phần sắc sảo, tác giả đưa người đọc đi qua mọi cung bậc cảm xúc, từ những tình huống dở khóc dở cười nơi phòng cấp cứu đến những khoảnh khắc nghẹt thở giữa ranh giới sinh tử.
Nội dung cuốn sách không chỉ dừng lại ở những ca bệnh lạ lùng hay những sai lầm ngớ ngẩn của bệnh nhân, mà còn là một bản cáo trạng đanh thép về sự khắc nghiệt của ngành y. Adam Kay mô tả chi tiết những ca trực kéo dài 97 giờ đồng hồ mỗi tuần, những bữa ăn vội vã bên giường bệnh và nỗi cô đơn khi phải đối mặt với những quyết định có thể thay đổi số phận một con người. Tác giả đã can đảm thừa nhận những góc khuất tâm lý, sự mệt mỏi rã rời và cái giá quá đắt mà các nhân viên y tế phải trả: sự đổ vỡ trong các mối quan hệ gia đình và sự chai sạn dần của cảm xúc để có thể tiếp tục công việc mỗi ngày.
Điểm đặc sắc nhất của tác phẩm chính là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa hài hước và bi kịch. Độc giả có thể vừa bật cười trước những mẩu chuyện hóm hỉnh về các vật thể lạ trong cơ thể người, nhưng ngay sau đó sẽ cảm thấy thắt lòng trước một ca sinh khó hay một cái chết không báo trước. Chính sự tương phản này đã tạo nên một sức hút mãnh liệt, khiến chúng ta nhận ra rằng bác sĩ cũng chỉ là những con người bằng xương bằng thịt, cũng biết đau đớn, biết sợ hãi và cũng có những giới hạn không thể vượt qua. Cuốn sách là một lời nhắc nhở về sự thấu hiểu và lòng trắc ẩn cần thiết giữa bệnh nhân và thầy thuốc.
Khép lại “Chạy Trời Không Khỏi Đau”, người đọc không chỉ có cái nhìn sâu sắc hơn về thế giới y khoa mà còn cảm thấy trân trọng hơn những hy sinh thầm lặng của những người đang ngày đêm chiến đấu với tử thần. Đây là một tác phẩm chân thực đến mức gây sốc, nhưng lại cần thiết để chúng ta hiểu rằng đằng sau mỗi quyết định điều trị là cả một cuộc chiến nội tâm dữ dội. Adam Kay đã từ bỏ ngành y, nhưng những trang nhật ký của ông đã để lại một di sản tinh thần vô giá, giúp xã hội nhìn nhận đúng đắn hơn về giá trị của sức khỏe và lòng nhân ái trong một hệ thống y tế còn nhiều khiếm khuyết.




