Công Viên Trung Tâm (Central Park) của Guillaume Musso là một tiểu thuyết trinh thám – tâm lý mang nhịp điệu nhanh, kịch tính và đậm chất điện ảnh, đúng với phong cách quen thuộc đã làm nên tên tuổi của tác giả. Cuốn sách mở ra từ một tình huống phi lý đến mức gây choáng, rồi từng bước kéo người đọc vào một mê cung bí ẩn, nơi ký ức, sự thật và lòng tin liên tục bị đảo lộn.
Câu chuyện bắt đầu tại Công viên Trung tâm New York, nơi Alice Schäfer, một nữ thanh tra cảnh sát Paris, tỉnh dậy trên một chiếc ghế băng. Cổ tay cô bị còng chặt với một người đàn ông xa lạ tên Gabriel Keyne, một nhạc sĩ jazz người Mỹ. Điều đáng sợ không chỉ nằm ở chiếc còng, mà ở chỗ cả hai đều không nhớ vì sao mình lại ở đó, cũng không hiểu bằng cách nào họ có thể vượt đại dương để xuất hiện cùng lúc tại New York. Từ khoảnh khắc mở đầu này, Musso đã đặt người đọc vào trạng thái hoang mang hoàn toàn, buộc phải bước theo hành trình truy tìm sự thật của các nhân vật.
Alice là một cảnh sát giàu kinh nghiệm, mang trong mình quá khứ đầy tổn thương và một vụ án chưa thể khép lại trong tâm trí. Gabriel trái ngược với cô: điềm tĩnh, nhạy cảm và sống thiên về cảm xúc hơn là lý trí. Sự khác biệt trong tính cách khiến mối quan hệ giữa hai nhân vật vừa căng thẳng, vừa buộc họ phải dựa vào nhau để sinh tồn. Bị truy đuổi, không tiền bạc, không giấy tờ, họ phải lần theo những manh mối rời rạc để hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cốt truyện Công Viên Trung Tâm được triển khai theo lối xếp lớp. Mỗi bí mật được hé lộ lại dẫn đến một câu hỏi lớn hơn, khiến người đọc liên tục nghi ngờ những gì mình vừa tin là sự thật. Guillaume Musso khéo léo đan cài yếu tố trinh thám với tâm lý học, khai thác sâu cảm giác tội lỗi, nỗi đau mất mát và cách con người tự che giấu bản thân khỏi những ký ức không thể chịu đựng nổi.
Điểm mạnh của tiểu thuyết nằm ở việc xây dựng nhân vật. Alice không phải mẫu nữ cảnh sát hoàn hảo, mà là một con người bị ám ảnh, cứng rắn bên ngoài nhưng mong manh bên trong. Gabriel cũng không đơn thuần là người đồng hành ngẫu nhiên, mà giữ một vai trò then chốt trong cấu trúc bí ẩn của câu chuyện. Mối liên kết giữa họ dần hiện ra không phải như một sự trùng hợp, mà như kết quả của những lựa chọn trong quá khứ.
Văn phong của Guillaume Musso trong Công Viên Trung Tâm gọn gàng, giàu nhịp điệu và thiên về hình ảnh. Các chương ngắn, tiết tấu nhanh khiến cuốn sách có cảm giác như một bộ phim giật gân, dễ cuốn người đọc đi từ trang này sang trang khác. Những cú đảo chiều ở phần sau được xây dựng có tính toán, tạo hiệu ứng bất ngờ nhưng vẫn gắn kết chặt chẽ với mạch truyện.
Công Viên Trung Tâm không chỉ là một tiểu thuyết trinh thám giải đố, mà còn là câu chuyện về ký ức và sự chuộc lỗi. Khi bí mật cuối cùng được phơi bày, cuốn sách để lại dư âm về cách con người đối diện với quá khứ của mình, và cái giá phải trả khi cố gắng chạy trốn nó. Đây là một trong những tác phẩm tiêu biểu cho khả năng kể chuyện lôi cuốn của Guillaume Musso, phù hợp với độc giả yêu thích những câu chuyện bí ẩn, nhiều lớp nghĩa và giàu cảm xúc.




