Đất Lành của Pearl Buck là một trong những tác phẩm quan trọng nhất trong sự nghiệp văn chương của bà, đồng thời cũng là cuốn tiểu thuyết đã góp phần đem lại cho bà giải Nobel Văn chương năm 1938. Được xuất bản năm 1931, tác phẩm khắc họa cuộc đời người nông dân Trung Hoa trong thời kỳ biến động đầu thế kỷ XX, qua đó mở ra một bức tranh vừa hiện thực vừa thấm đẫm triết lý nhân sinh.
Trung tâm của Đất Lành là nhân vật Vương Lung, một nông dân nghèo sống cùng người cha già trong một ngôi làng nhỏ. Vào ngày cưới, anh lấy O-Lan, một nô tỳ từng phục dịch trong nhà quan lớn. Cuộc hôn nhân ban đầu tưởng như chỉ để có người phụ nữ gánh vác việc nhà và sinh con, nhưng O-Lan, bằng sự chịu đựng, cần cù và thầm lặng, đã trở thành trụ cột tinh thần và vật chất trong gia đình. Chính nhờ đôi tay lao động miệt mài của vợ chồng họ, ruộng đồng của Vương Lung ngày càng mở rộng, và gia đình dần thoát khỏi cảnh nghèo khó.
Tuy nhiên, hạnh phúc ấy không bền lâu. Thiên tai, nạn đói, chiến loạn, và sự phân hóa giàu nghèo trong xã hội liên tục thử thách gia đình Vương Lung. Khi có được của cải và địa vị, Vương Lung lại rơi vào vòng xoáy của dục vọng và sự kiêu căng. Anh bắt đầu xa rời người vợ tần tảo, hướng đến những ham muốn phù phiếm, để rồi dần dần đánh mất sự gắn bó ban đầu. Sự biến đổi trong nhân vật Vương Lung phản ánh quy luật phức tạp của con người: từ lao động chân chính đến tham vọng, từ giản dị đến tha hóa.
Đất Lành không chỉ là câu chuyện về một gia đình, mà còn là tiếng nói về mối liên hệ thiêng liêng giữa con người và đất đai. Mảnh đất đối với Vương Lung không chỉ là nguồn sống, mà còn là cội rễ, là linh hồn của cả cuộc đời. Khi trung thành với đất, anh tìm được sức mạnh và phẩm giá; khi quay lưng lại với đất, anh rơi vào lạc lối. Hình ảnh đất đai trong tác phẩm trở thành biểu tượng cho sự sống còn, cho đạo lý gắn bó với thiên nhiên và lao động.
Văn phong của Pearl Buck vừa dung dị vừa sâu sắc. Bà sử dụng lối kể chuyện gần gũi, nhẹ nhàng mà thấm thía, để khắc họa những số phận nhỏ bé trong một xã hội rộng lớn đang biến chuyển. Đằng sau mỗi chi tiết đời thường là sự cảm thông sâu xa với những con người bình dị, nhất là người phụ nữ như O-Lan – nhân vật lặng lẽ mà ám ảnh, tượng trưng cho sức mạnh tiềm ẩn của sự hi sinh.
Đất Lành không chỉ thành công trong việc phản ánh hiện thực đời sống nông dân Trung Hoa, mà còn vang vọng như một bản anh hùng ca về đất đai, lao động và phẩm giá con người. Tác phẩm này, vì thế, vượt qua ranh giới địa lý để trở thành tiếng nói chung của nhân loại về tình yêu, nỗi đau, sự đấu tranh và niềm tin vào cội nguồn vĩnh hằng.