Đi Xuyên Hà Nội của Nguyễn Ngọc Tiến là một chuyến du hành bằng ngòi bút xuyên qua không gian, thời gian và ký ức của Thủ đô – nơi mà từng con phố, từng góc nhỏ đều chứa đựng những câu chuyện riêng, vừa thân thuộc vừa xa xăm. Không viết như một nhà sử học khô khan hay một hướng dẫn viên du lịch, Nguyễn Ngọc Tiến chọn cách kể chuyện của người trong cuộc – một người Hà Nội từng trải, yêu thành phố của mình bằng tình cảm sâu đậm và đôi mắt tinh tế.
Tác phẩm đưa người đọc đi qua những nẻo đường đã làm nên linh hồn của Hà Nội: từ những con phố cổ quanh Hồ Gươm, đến những khu phố Tây thời thuộc địa, từ bến xe, gánh hàng rong, cho tới quán cà phê lặng lẽ trong ngõ nhỏ. Mỗi chương như một lát cắt của thành phố – có mùi khói than trong sáng mùa đông, có tiếng rao của người bán hàng rong, có bóng dáng của những mái ngói xưa cũ, và cả nhịp sống gấp gáp của đô thị đang đổi thay từng ngày.
Nguyễn Ngọc Tiến không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn kể về con người – những người dân bình dị làm nên “chất” Hà Nội. Ông viết về họ bằng sự trân trọng và hoài niệm: người lái xe xích lô, cô bán bún riêu, cậu học trò nhỏ đi qua phố Tràng Tiền, hay những ông già ngồi uống trà dưới bóng cây cổ thụ. Trong giọng văn có sự hóm hỉnh, duyên dáng nhưng cũng thấm đẫm nỗi buồn – nỗi buồn của người chứng kiến sự phai nhạt của ký ức trong guồng quay hiện đại.
Điều khiến Đi Xuyên Hà Nội trở nên đặc biệt là cách tác giả nhìn thành phố như một cơ thể sống. Ông không chỉ mô tả vẻ đẹp bên ngoài mà còn khắc họa “tâm hồn” của Hà Nội – nơi quá khứ và hiện tại luôn đan xen, nơi mỗi viên gạch cũ, mỗi hàng cây đều kể một câu chuyện. Bằng ngôn ngữ vừa giản dị vừa tinh tế, Nguyễn Ngọc Tiến đã khiến Hà Nội hiện lên không phải như một điểm đến, mà như một người bạn cũ, một mối tình không bao giờ dứt.
Đi Xuyên Hà Nội là một cuốn sách dành cho những ai yêu Hà Nội – dù đã từng sống ở đó hay chỉ mới ghé qua. Đọc nó, người ta có cảm giác được dạo bước cùng tác giả qua những con phố xưa, lắng nghe tiếng thời gian chảy trôi, và nhận ra rằng, giữa những đổi thay không ngừng, vẫn còn đó một Hà Nội thân thương, sâu lắng và vĩnh cửu trong ký ức.