Ngôi Nhà Của Những Người Tí Hon là một trong những câu chuyện vừa kỳ ảo vừa rùng rợn trong bộ Những chuyện kỳ bí của R. L. Stine, nơi ranh giới giữa thực tại và thế giới thu nhỏ mờ dần đi, để lộ ra những bí mật không dành cho con người khám phá. Với lối kể cuốn hút, R. L. Stine tiếp tục đưa độc giả vào một cơn ác mộng đầy trí tưởng tượng và nỗi sợ nguyên sơ – nỗi sợ bị mắc kẹt trong một thế giới không thuộc về mình.
Câu chuyện bắt đầu khi cô bé Lisa cùng gia đình chuyển đến một ngôi nhà cổ ở vùng ngoại ô hẻo lánh. Trong lúc dọn dẹp gác mái, Lisa phát hiện một ngôi nhà mô hình tinh xảo, có đầy đủ bàn ghế, đèn treo và cả những bức tượng người nhỏ bé sống động đến đáng sợ. Từng chi tiết của căn nhà tí hon ấy được làm tỉ mỉ đến mức kỳ lạ – thậm chí cả những vết xước trên sàn gỗ, hay khung ảnh treo lệch trên tường, đều giống hệt ngôi nhà thật mà cô đang sống.
Ban đầu, Lisa bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của mô hình. Nhưng rồi cô nhận ra những “bức tượng người tí hon” dường như không đứng yên. Sáng dậy, cô thấy họ ở những vị trí khác – như thể đã di chuyển trong đêm. Một đêm nọ, Lisa nghe tiếng bước chân nhỏ xíu lạo xạo quanh giường, cùng tiếng cười thì thầm vang lên dưới gầm tủ. Khi soi đèn pin xuống, cô thoáng thấy đôi mắt nhỏ sáng lên trong bóng tối.
Những ngày sau, gia đình Lisa bắt đầu gặp chuyện lạ: đồ vật trong nhà tự thay đổi chỗ, cửa sổ mở tung dù không có gió, và trong bếp xuất hiện những dấu chân li ti in trên lớp bụi mỏng. Lisa kể lại, nhưng không ai tin – cho đến khi mẹ cô nhìn thấy hình mình trong gương… nhưng ở kích thước của một con búp bê.
Khi Lisa quyết định kiểm tra lại mô hình, cô phát hiện một điều kinh hoàng: bên trong ngôi nhà tí hon, có một bức tượng mới xuất hiện – một cô bé mặc đúng bộ đồ mà cô đang mặc hôm ấy, khuôn mặt sợ hãi y hệt Lisa. Và trước khi kịp kêu lên, cô cảm thấy cơ thể mình co rút lại, căn phòng xung quanh bỗng phình to ra, còn đôi bàn tay tí hon bắt đầu vươn tới từ trong mô hình, mời gọi cô “gia nhập” thế giới của họ.
R. L. Stine đã khai thác tài tình nỗi sợ mất kiểm soát và sự mơ hồ giữa trò chơi và hiện thực. Ngôi Nhà Của Những Người Tí Hon không chỉ khiến người đọc lạnh gáy vì yếu tố siêu nhiên, mà còn bởi câu hỏi ẩn sau nó: liệu con người có thật sự làm chủ được những thứ mình tạo ra, hay chính chúng ta cũng chỉ là “những mô hình nhỏ bé” trong bàn tay vô hình nào đó?
Với không khí u ám, tình tiết dồn dập và kết thúc đầy ám ảnh, Ngôi Nhà Của Những Người Tí Hon là một minh chứng nữa cho tài năng của R. L. Stine trong việc biến những điều tưởng chừng vô hại thành nỗi sợ kinh điển – thứ khiến độc giả không dám rời mắt dù chỉ một dòng.




